Kiều Phương Hạ hiểu được một khi chuyện đã đến nước này thì dù có cầu xin tha thứ cũng không có tác dụng.
Cho đến hôm nay cô mới hiểu rõ rốt cuộc Lệ Đình Tuấn là một người tâm cơ nham hiểm như thế nào.
Cô nhìn vào chương trình chống theo dõi trên điện thoại một hồi lâu, sau đó xóa bỏ nó đi và khôi phục lại thiết bị theo dõi mà Lệ Đình Tuấn đã cài vào điện thoại của mình. Bây giờ Kiều Phương Hạ đã ở lại trong nước, nếu như thời gian kéo dài quá lâu thì anh nhất định sẽ nghỉ ngờ.
Đúng lúc Đường Minh Kỳ gửi tin nhắn cho cô, trong tin nhắn viết: “Chú Thiên vừa liên lạc với tôi, chú ấy thông báo räng đã tìm được lượng thuốc đủ dùng trong mấy ngày tới.
Chúng tôi sẽ nghĩ thêm cách khác nữa, cho nên cô đừng lo lắng quá”
Kiều Phương Hạ nghe được lời này của Đường Minh Kỳ thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Dù ra sao đi chăng nữa, chỉ cần có thuốc là tốt rồi.
Nguyên Khiết Đan biết tin Kiều Phương Hạ đã trở về, cô ấy vội vàng đi vào phòng, cũng không buồn gõ cửa. Vừa bước vào cô ấy đã thấy Kiều Phương Hạ đang ngây người ngồi ở góc phòng “Thật sự xin lỗi.. “Nguyên Khiết Đan vội vàng giải thích với cô, sau đó quay người ra ngoài.
“Không sao cả. Kiều Phương Hạ cố gắng lấy lại tỉnh thần, sau đó gọi Nguyên Khiết Đan quay lại rồi hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Nguyên Khiết Đan quay lại, đưa cho Kiều Phương Hạ kịch bản buổi diễn đang cầm trong tay, sau đó nói: “Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan/846778/chuong-89.html