Thương bị níu giữ cổ tay, không thể rời đi. Trái tim hửng một nhịp vì câu nói của hắn.
Cô quay người đối diện, nhìn thẳng mắt hắn. Nở nụ cười như ngày đầu gặp mặt, lịch sự.
"Chúng ta còn gì để tôi ở lại?"
" Đã chia tay lâu rồi, mong anh buông tay ra. Tôi còn phải về...."
Hắn nhìn cô gái trước mặt, sắc xuân trẻ đẹp. Nhớ đến ngày đầu cả hai gặp gỡ, cô ấy trầm tĩnh việc gì cũng suy nghĩ thấu đáo.
Phải nói là ý trí quá mạnh mẽ, kiên cường. Hắn cũng từng tưởng tượng, hình ảnh Ái Thương như những cô gái khác cũng sẽ muốn ôm đùi mình. Hắn sẽ vung tiền giúp cô, cho cô thứ mình muốn nhất.
Nhưng mà..
Cái tưởng tượng đấy không bao giờ thành sự thật. Với Ái Thương mà nói, nó như là sỉ nhục vậy.
Cô cũng chưa bao giờ muốn nhận thứ giá trị từ hắn. Khi còn hẹn hò thì cũng chỉ đi chơi, tiệc tùng ăn uống. Nếu là người khác có lẽ họ sẽ ầm ĩ với nhiều người là cả hai quen nhau rồi.
* Thương Thương vẫn là điều đặc biệt đối với hắn.*
Quay lại thực tại, đối diện vẫn là hình dạng cũ thường ngày của cô. Bất giác Lê Xuyên ôm chầm lấy cô vào lòng.
"Tạm thời đừng đi được không..."
" Xin em."
Đôi mắt ươn ướt trở nên sưng đỏ, hắn nhằm nghiền mắt. Đầu tựa trên vai cô gục ngã
" Xuyên, anh phải hiểu. Cả hai, đã kết thúc lâu rồi..."
" Và cũng hãy xoá số của tôi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723060/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.