Trở về nhà Ái Thương một mặt lạnh nhạt đi vào phòng. Khiến em trai hoang mang, chị mình không vui sao?
Ở trong phòng, Ái Thương nhảy lên giường nằm ỳ lên đó ngủ thiếp đi.
Ngay cả cô cũng chẳng hiểu tại sao như vậy, chỉ là bản thân muốn trốn thực tại mà thôi.
Nếu để mình tỉnh táo thì phải suy nghĩ đủ thứ trên đời.
Cô ngủ đến trời sập tối, điện thoại kêu ùm trời bên tai cô. Bị phá giấc ngủ khiến cô khó chịu, tay mò điện thoại nhấn nghe.
"Alo, ai vậy ạ."
" Chào cô, anh Xuyên uống say khướt không còn tỉnh táo nữa."
" Phiền cô có thể đến đây xem anh ấy được không ạ?"
Phía bên điện thoại tiếng nhạc ồn ào, lại nghe được giọng lạ nói chuyện, khiến cô mơ màng chưa hiểu được chuyện gì?
"Anh ta say thì liên quan gì đến tôi chứ? Có phải nhầm lẫn gì ở đây không."
" Phiền cậu gọi người khác..."
Lúc này tỉnh táo hơn rồi, cô mới biết là điện thoại Lê Xuyên.
" Thưa cô, nhưng... điện anh Xuyên chỉ lưu một mình cô trên danh bạ thôi ạ."
" Cô có thể qua đây gấp được không? Anh ấy hiện không tỉnh táo để tự chủ được ạ"
Đầu cô ong ong không hiểu gì hết, sao hắn...
Sao hắn có thể... Dù đã chia tay rồi lại còn lưu tên mình trên danh bạ nhưng cho dù vậy tại sao chỉ có một mình cô
dudc luu?
"Được, cho tôi địa chỉ. Tôi qua đó." Bất giác mà trả lời bên đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723059/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.