Từ hôm được mời trà đến nay thời gian đã qua nhanh.
Ái Thương cũng không thấy hắn xuất hiện.
Trong lại nghĩ: " Dù sao người ta là giám đốc lớn, bận rộn nhiều việc. Mời cô uống trà đã quá nghĩa khí rồi."
Cô vẫn tập trung làm việc của mình, sự nổ lực của mấy tháng qua cũng giúp cô trang trải cuộc sống nhiều.
Sau khi đóng tiền học cho em trai, cô cũng đăng ký khoá học năng khiếu cho cậu. Từ nhỏ Thiên Nhân đã có khiếu âm nhạc. Ở nhà có cây guitar thường hay đánh đàn ở trường rồi ở nhà. Cô biết cậu bé cũng thích học piano, từ nhỏ mỗi lần đi ngang tiệm đàn hay nơi nào có piano.
Thiên Nhân luôn đứng lại ngắm nhìn nó, ngón tay cũng đánh mấy nốt đàn cho đỡ ghiền. Do gia cảnh không mấy khá giả, cậu bé cũng không dám nói ra.
Sợ cô sẽ vất vả vì cậu, nên lúc nào cũng giữ trong lòng.
Giá cả để học môn đó lại không rẻ, học ở trung tâm thì có đàn để luyện, còn ở nhà thì không có cái nào. Sau đó cô cũng lựa chon chiếc đàn giá cả phù hợp mà chi trả nổi.
Sáu tháng làm việc, cô chăm chỉ đạt kpi nhận được hoa hồng doanh thu khá nhiều. Bình thường lại không có thói quen ăn sài nhiều. Dư cũng nhiều, khoá học sắp tới và đàn nằm trong khả năng cô có thể lo.
Bữa cơm chiều tại nhà, Á Ly thông báo đã đăng ký giúp cậu khoá học đàn piano ở trung tâm.
Thiên Nhân không chịu: " Chị mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723035/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.