Ái Thương cảm nhận người đàn ông đối diện nhìn bên ngoài thì lạnh nhạt.
Đối diện với nhau mà chẳng biết nói thêm câu gì, nhưng cũng chẳng thể im lặng quài được. Phải tìm chủ đề để nói mới được.
" Chuyện bữa trước thật sự anh đã cảm ơn tôi nhiều lần rồi, hôm nay lại mời trà."
" Tôi được nhận lời cảm ơn, lại được uống trà ăn bánh. Thấy quá lời rồi."
Nở một nụ cười tự nhiên, nhìn sang phía hắn.
Lê Xuyên rất chủ động giao tiếp giúp cô thoải mái, không còn cảm giác gò bó.
" Không có gì đâu, chủ yếu vẫn muốn mời cô thôi."
" Tôi có xem thông tin về tất cả nhân viên, tôi rất ấn tượng về cô. Mới mấy tháng năng xuất làm việc lại ngang như người cũ vậy."
" Quản lý cũng khen cô rất nhiều về thái độ tốt."
" Đúng là người mà bên tôi cần mà."
Nghe được lời khen của người khác về mình, trong lòng cô nở hoa, vui mừng.
" Cảm ơn anh, mình bán hàng phải giao tiếp với khách thường xuyên, thái độ tốt là nên cần."
"Tôi vẫn đang học hỏi mọi người rất nhiều."
Gương mặt bình tĩnh và nụ cười mĩm của Ái Thương, không lộ chút thái độ nào. Hiên Thần hắn đã nghĩ khi khen thì người nào mà chẳng hào hứng cười không khép miệng, nhưng hắn đã lầm rồi. Cô gái này không thuộc dạng bộc lộ cảm xúc nhiều.
" Thật mà, tôi chẳng khen giả tạo ai bao giờ."
" Cô là người khác biệt hơn người khác rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-chenh-lech/3723034/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.