Chiếc áo len mềm mại ấm áp của anh,
Áp lên mặt rất dễ chịu,
Trên người anh tỏa lên mùi vị của da và nước hoa,
Khiến tôi có cảm giác thật an tâm!
1.
9h sáng tôi và George chuẩn giờ đặt chân xuống sân bay Bắc Kinh.
George nói giờ vẫn là Tết, ký giả có lẽ vẫn chưa đi làm, mình đi qua đường rabình thường là được. Nhưng cậu ta đã đánh giá sai lòng yêu nghề của kýgiả. Từ xa tôi đã nhìn thấy những ống kính chen nhau, đang tranh nhautiến đến. Tôi muốn lùi lại nhưng đã không kịp, lúc này George kéo taytôi, khẽ nói: “Đừng sợ.”
Chúng tôi cứ xuyên qua mạng lưới củanhững ống kính như vậy, ký giả liên tục hỏi: “Hai vị cùng đón năm mớisao?’’, “Xin hỏi, ngày lễ tình nhân sắp tới hai vị có dự định như nào?”“Hai người sẽ kết hôn nhanh chứ?”
George chỉ mỉm cười không đáp lại. Tôi kéo thấp viền mũ, cúi đầu tiến về phía trước.
Thật không dễ thoát thân, lên taxi lao thẳng về nơi chúng tôi sống.
George thở phào: “Làm ký giả thật không dễ, trời chưa sáng chắc chắn đã phải dậy rồi!”
“Phải! Giờ có thế là thời kỳ cao điểm xuất hành và trở về, đợi ở sân bay đểsăn lùng từng người! Mình đang nghĩ lần này không biết họ thêu dệt gì về mình!”
“Đừng để trong lòng, bao nhiêu ngôi sao nữ đều muốn đánhbóng tên tuổi, cậu đứng sau màn ảnh đã nổi tiếng như thế này, người khác thật ngưỡng mộ cậu.” George trêu tôi,
“Cậu nói thật nhẹ nhàng, ở Trung Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cappuccino/2081618/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.