NGÀY HÔM SAU
Việc tự cô lập bản thân dường như trở thành thói quen với nó, cũngnhư những ngày trước, nằm dài trên chiếc ghế sofa với bộ dạng chán đời. Đôi mắt cứ nhìn lên trần nhà, nó đang đợi một thứ gì đó … Thời giancũng dần trôi, ngày hôm nay nó không nghe tiếng Key kêu ra ăn nữa, hay tiếng gõ cửa … Hôm nay, có thứ gì đó kì lạ …
Bước tới mở cánh cửa phòng, nó không thấy khay thức ăn quen thuộchay hình bóng của Key nữa. Cả căn biệt thự bị bao trùm bởi bầu khôngkhí bí ẩn, cảm giác bất an bỗng dâng trào trong lòng! Quay lại bên trong, Bông Gòn đã hồi phục dù chân chưa di chuyển nhanh được, nó đã chăm sóc Bông Gòn rất tốt:3.
– Chúng ta nên ra ngoài không?
Nó quay lại nói với Bông Gòn, con sói trắng nhìn nó rồi nhảy xuống giường, dụi đầu vào đôi chân trắng ngần làm nũng!
– Được thôi! Cẩn thận chút!
Khẽ cười rồi bước xuống lầu, đã bao lâu rồi nó không rời khỏi 4 bứctường kia? Từng bước một, nó cũng đã xuống tới phòng khách nhưng điềukì lạ là không có một ai cả. Mọi người đã biến đi đâu mất rồi? Ánh mắt dừng lại trên ghế sofa, một bóng dáng quen thuộc của ai đó, và mộtchất lỏng màu đỏ dính đầy trên ghế!
Mép môi giật giật, đôi mắt trợn to, cái quái gì vậy? Người này,đúng là Anh! Nhưng bộ dạng lại cực kì thê thảm. Vết thương cũ, vếtthương mới chồng chéo lên nhau, máu me, thật kinh hoàng! Dường nhưanh đã trải qua những ngày tồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996373/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.