Chiếc xe lao trên đường, anh ngồi trong xe vừa lái vừa ngân nga bàigì đó, có vẻ sau khi nói chuyện với nó, tinh thần anh đã tốt hơn. Còn nó, câu nói của anh khiến nó phải suy nghĩ, ý của câu nói đó là gì?Aisss, đó là câu hỏi nó không thể giải đáp >
– đến rồi
Anh vui vẻ nói, nó giật mình, mắt nhìn sang toà nhà kia, nhìn làbiết đây là nơi dành cho giới thượng lưu. Toà nhà cao ngất ngưỡng,xung quanh thì đầy các vệ sĩ ==, bộ có tổng thống đến đây hay sao à?Nó bĩu môi suy nghĩ!
– Đây là đâu? – Nó chán nản
– Em quên mình là ai sao? – Giọng anh trầm xuống
Nó hơi khựng người lại, mép môi hơi nhếch lên, đôi mắt cụp xuống. À đúng, nó quên rằng bản thân là đứa con gái độc nhất vô nhị của họ Bạch!
– Là ai? – Nó cười nhạt
– ……
Anh im lặng, không khí trong xe nặng nề. Anh biết, nó vẫn chưa thể chấp nhận được việc này, vết thương kia vẫn chưa lành! Anh muốn nócười, anh yêu nụ cười đó. Nụ cười tựa như nắng sớm nhẹ, mang theo sựấm áp trong đó … Anh sẽ đem nó trở lại, người con gái duy nhất của họBạch!
Anh bước xuống xe, nhanh chóng bước đi, mở cửa xe cho nó rồi kéobàn tay nhỏ nhắn kia. Nó bị anh kéo mạnh ra khỏi xe, ánh nắng của mùahè khiến nó đôi chút khó chịu
– Theo Anh!
Anh vừa nói vừa kéo nó đi vào bên trong toà nhà, bên trong được xâyrất sang trọng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996370/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.