Khi nó vừa ngủ dậy xuống nhà ăn thì quản gia nói hắn đã rời đi từ lúc sáng sớm. Trước mặt vẫn là bát cháo bốc khói nghi ngút, dường như trước khi đi hắn đã nấu sẵn. Không hiểu sao, khi không thấy hắn vào hôm nay, tâm tình nó lại tệ đi..
Ăn xong, hôm nay nó cũng không có tâm trạng ra ngoài nên đành chui vào phòng chơi game. Chơi được một lát, nó lại lục email mà TA hay gửi sang, đọc tài liệu rồi bắt đầu đánh bản thảo để gửi cho cậu ta..
Từ lúc mặt trời còn chưa kịp ló dạng, Yun đã tỉnh giấc. Cả đêm hôm qua, trằn trọc không ngủ được. Hắn xuống nhà bếp, bắt đầu nấu cháo cho nó. Việc này dường như dần trở thành thói quen vậy, hắn cũng không thấy phiền mà ngược lại còn có chút vui. Nấu cho đến khi bình minh đã tới, hắn tắt bếp rồi quay sang dặn dò người quản gia:
– Lát nữa đem cái này lên, với ly sữa ấm!
– Vâng thiếu gia!
Hắn gật đầu hài lòng, rồi lên phòng thay quần áo khác. Mắt hướng về một chiếc hộp đặt trên bàn, bước đến mở ra nhìn vào trong. Bên trong là cái đầm màu trắng, hắn đã cùng Cen thiết kế, tự mình chọn chất liệu vải, rồi gửi đến cho Cen để cậu ta làm những công đoạn tiếp theo. Hắn đã định đưa cho nó, kêu nó mặc vào buổi dạ hội hôm nay nhưng có lẽ bây giờ thì không cần nữa. Môi hơi nhếch lên, hắn đóng hộp lại rồi bước ra ngoài.
Khi vừa ngồi vào trong xe, hắn suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996290/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.