Giữa cái mùi thuốc súng nồng nặc, những làn mưa đạn bom cứ dội vào nhau, tiếng nổ, tiếng bắn từ những cây súng máy khiến người ta không thở nỗi
Khi mà cả hai đứng đối diện nhau, khi mà nó nhìn thấy mình trong đôi mắt sâu hun hút kia nó mới nở nụ cười. Nụ cười thật ngọt ngào, khiến người ta cảm thấy thanh thản nhưng lại không hề phù hợp với tình cảnh hiện tại!
– Lần này tới lượt em bị điên à?
Hắn chau mày nhìn nó, lúc này hắn cảm thấy ghét cái nụ cười kia..
– Chúng ta thử cá cược xem!
Nó quay đầu nhìn sang phía cửa sổ gần đó, bên ngoài là người của đối phương ập tới, cũng có người bên nó. Không hiểu sao, lúc này tâm trạng nó lại có phần tốt hơn..
– Được! Em muốn cá gì?
– Liệu đây có phải lần cuối cùng mình gặp nhau hay không?
Nó lại quay sang nhìn hắn, nhìn vào khuôn mặt lạnh băng ấy. Hắn nhíu mày rồi từ từ giãn ra, khuôn mặt lại trở về vẻ bình thương như mọi ngày. Chẳng phải đây là việc nằm trong tay hắn sao? Chỉ cần đưa nó ra khỏi đây, hắn sẽ thắng.
– Nếu không phải thì sao? – Hắn nói tiếp
– Tôi sẽ làm theo một yêu cầu của anh!
Hắn nở nụ cười đắc ý nhưng rồi cũng nhanh chóng tắt đi, nếu nó thắng thì sao? Câu hỏi này chạy ngang qua dòng suy nghĩ, cắt ngang nụ cười của hắn..
– Đi thôi, Ken đang đợi!
Nó cũng không nói nếu đây thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cap-2/1996284/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.