🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phù hoa tan mất mộng phù du, thở dài ngàn năm tình là gì?

Hoảng hoảng hốt hốt, chìm chìm nổi nổi, rốt cuộc linh hồn Thương Phượng Vũ ngất đi ở trúc lâu đã trở về với thân xác. Đập vào mắt không phải là cảnh tượng quen thuộc trong Phượng Vũ các, cũng không phải Minh Nguyệt và ám vệ vẫn bảo vệ nàng mà là một người nàng chưa bao giờ gặp, nhưng diện mạo rất quen. Tuy biết họ không phải cùng một người nhưng một chút tham vọng đã khiến hồn nàng bị mê hoặc, “Bạch Mặc, chàng đã về.” Đứng dậy, đưa tay, ôm eo người trước mắt, đầu vùi vào lòng hắn, nước mắt rơi xuống, lòng tràn đầy bi thương….

Nghe thế, cảm nhận được hành động của nàng, người nọ vẻ mặt chần chừ, đưa tay phải ra, ngón tay thon dài chậm rãi vuốt ve tóc nàng, thở dài một nhẹ đến không thể nghe được…. “Vũ Nhi, rốt cuộc phải làm gì với nàng đây?” Lông mày của Bạch Mặc, mắt của Bạch Mặc, đôi môi của Bạch Mặc. Bạch Mặc thích mặc áo trắng nhất nhưng vẻ mặt lại rất khác nhau. Bởi vì Bạch Mặc như ánh mặt trời nhưng hắn lại yêu dị như Tu La, nhìn tưởng dịu dàng nhưng thật ra đầy tà tứ.

Giọng nói không giống, Thương Phượng Vũ biết rõ trong lòng rằng sao hồn có thể quay về, tham vọng không đi, tàn niệm không mở mà là vừa tỉnh một giấc mộng lớn. Lòng tràn đầy thê lương bất lực không ai nói ra, không thể nói rõ, chỉ muốn giữ lại chút ảo tưởng trong khoảnh khắc này để xua tan đi bi ai trong lòng. Nhưng không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cam-loan/614720/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.