Hương hoa thoang thoảng, đồ vật màu đỏ thắm, nửa thân trần, ấm áp mà ái muội.
Trên giường, trong màn trướng.
“Vũ Nhi, Vũ Nhi ngoan, chúng ta về nhà đi, về nhà thôi.”Trong phòng mát mẻ nhưng đầu Bạch Mặc đầy mồ hôi, nụ cười trên mặt cũng rất mất tự nhiên.
Thương Phượng Vũ ngẩng đầu lên nhìn Bạch Mặc, nhẹ nhàng cười một tiếng rồi tiếp tục xem quyển sách trên tay.
“Đông Cung Đồ” – một quyển kỳ thư thượng cổ, cũng là một quyển kỳ thư viết về chuyện phòng the. Có lời đồn rằng nếu có thể tập được mộ chiêu nửa thức trong cuốn sách này liền trở thành vô địch trên giường, vĩnh viễn chiếm thượng phong.
Có kẻ thái dương bổ âm, thải âm bổ dương đến mức thành tiên…
Nhìn đôi tay nhỏ bé của Thương Phượng Vũ đang cầm quyển sách kia, Bạch Mặc không chỉ đồ mồ hôi đầy đầu mà cả ở trong lòng…
Hắn vẫn còn một tia hy vọng rằng Thương Phượng Vũ còn nhỏ, là đứa bé chưa hiểu chuyện, khẳng định là nàng đọc không hiểu quyển sách này.
Lúc này đây nàng cầm trong tay quyển sách này chỉ là trùng hợp, trùng hợp mà thôi. Nàng không có nghiên cứu hình vẽ trong sách…
Có đúng không? Là trùng hợp sao? Thương Phượng Vũ không hiểu gì thật sao?
Trăng treo cao trên bầu trời đêm, sao làm bạn bên cạnh, bên ngoài lầu trúc vẫn an tĩnh.
Trò đùa trong lầu trúc bắt đầu!!
Người xem náo nhiệt đã đến đủ nhưng nấp trong chỗ tối…
“Vũ Nhi, Vũ Nhi, con muốn làm gì? Con muốn làm gì? Mau dừng tay, dừng tay, dừng tay lại.”giọng của Bạch Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-cam-loan/614687/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.