Mùi máu tanh nồng đậm đã bị gió lạnh thổi cuốn đi, máu đỏ sẫm vẫn còn tồn đọng trên thi thể, từng giọt từng giọt rơi trên sàn gỗ màu nâu, một ít máu bắn ra, người chết chưa từng nhắm mắt.
Mưa gió đập vào cửa sổ thủy tinh đang mở, phát ra tiếng kêu cót két, cả phòng ngủ đều là máu lạnh.
Trầm Tương buồn ngủ cuộn mình trong vòng tay của người đàn ông, máu trên người cậu đã được rửa sạch sẽ, người đàn ông nắm vành tai cậu nhẹ nhàng xoa nắn.
“Tương Tương, nước lạnh rồi, em mau dậy đi.”
“Tôi không muốn dậy.”
Trầm Tương nhăn mũi, ngơ ngác mở to hai mắt, nhìn trần nhà tắm màu vàng ấm áp tìm kím gì đó, một lúc sau mới kịp phản ứng lại. Cậu làm nũng cọ cọ ngực người đàn ông, ngón tay ngâm nước nóng nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt của anh ta, trượt từ sống mũi cao thẳng xuống đôi môi rồi dùng sức hôn thật mạnh, sờ sờ vài sợi râu trên cằm, người đàn ông cười nhẹ một tiếng, ngậm lấy ngón tay lộn xộn của cậu, đầu lưỡi linh hoạt liếm láp ngón tay cậu, như đang nâng niu một vật báu vô giá.
Trầm Tương rút tay ra khỏi miệng anh ta, “Anh cũng không chê bẩn à, heo thúi.”
“Anh là con heo thúi, vậy Tương Tương thơm như thế, em là con heo thơm.”
“Hứ, anh mới là heo, tôi là người.” Vẻ mặt nhăn nhó của Trầm Tương khiến người đàn ông nóng bừng, anh ta xoa xoa má Trầm Tương, sau đó ôm Trầm Tương ra khỏi bồn tắm, lấy khăn lớn quấn thân thể cậu lại, đặt cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-binh-thuong/212938/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.