Chap 46: Sự Ngọt Ngào
Trần Thanh phải cắn răng chịu đựng mà ngồi xuống ghế, tay cầm viết đầu óc thì suy nghĩ, răng bận phải cắn môi, mông thì chỉ có việc đau nhói.
Các bộ phận của cô đều phải ra sức hoạt động nhanh nhất có thể trước con người này...
Ngước mặt lên để suy nghĩ câu trả lời thì cô lại cuối xuống tiếp, vì Ahn Joon đang đi tới.
______
'sao mình có cảm giác khó chịu ấy nhỉ? Bị bệnh hay sao vậy trời!' Ách Hân đưa tay sờ trán mình, quả thật không có nóng mà bản thân lại cảm thấy khó chịu
'cô ơi. Giảng cho chúng em bài này đi, nhiều chi tiết khó hiểu quá!'
'ờ. Bài nào?' Ách Hân đi xuống lớp đến bàn học sinh ấy.
_______
'cô... Em... Em đang làm bài này, đừng đánh em nữa...'
'bị gì vậy? Tôi chỉ cầm thuốc sức đến cho em. Bộ không thấy đau à?' Ahn Joon ngồi xuống cạnh cô, sẵn tiện để chai thuốc sức lên bàn, Trần Thanh nhìn rồi hiểu chuyện.
'làm tiếp đi. Tôi chỉ cho em thêm 15 phút nữa thôi đấy!'
'dạ.'
Đang làm mà điện thoại cô đang nằm trên bàn bỗng run lên, Trần Thanh ngó mắt nhìn điện thoại mình xem ai nhắn, rồi lại nhìn sanh Ahn Joon kế bên đang lướt Facebook.
Hmmm, thôi kệ cô liều mạng cầm điện thoại lên rep lại. Vì tin nhắn đó là của Ách Hân mà...
*em đang làm gì vậy? Ăn uống gì chưa?*
'vẫn chưa... Em đang làm bài tập, tý nữa mới ăn...'
Nếu mà cô nói là đang bị giữ lại ở trường vì lý do dậy trễ rồi bị phạt đánh cho toét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-bat-nguon-tu-quan-he-co-tro/1106430/chuong-46.html