Cô đứng bật dậy chạy ra ngoài hành lang nhìn xuống dưới, trời đã dần về khuya nên tầm nhìn từ xa không rõ một chút nào nhưng cô vẫn cố gắng mở to mắt mong nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông quen thuộc ấy. Đứng một lúc nhưng dưới sân chỉ còn lác đác mấy chiến sĩ chuẩn bị đi trực và tuần tra đêm.
Chắc có lẽ anh ấy đã rời khỏi quân khu rồi.
Nghĩ như thế, trên gương mặt xinh đẹp liền không tránh khỏi thất vọng, thở dài một hơi rồi quay lưng vào phòng.
“Anh ấy đã đi rồi ạ?”
Ông Hàn gật đầu, mắt hướng đến con gái đang buồn rầu đứng ở kia.
“Con biết cậu ấy sao?” Đây không phải câu hỏi nữa mà là câu khẳng định.
“Sao ạ?” Cô giật mình, chẳng lẽ cô biểu hiện rõ đến vậy?
“Lần đầu tiên con hỏi ba về một người nhiều đến thế”
Như mọi lần, chỉ cần ai đó hỏi chuyện cô mà có liên quan đến người đàn ông này, ánh mắt cô lập tức sáng lên như hai cái đèn pha ô tô, trên đôi môi hồng còn nở một nụ cười, hai mắt cong cong xinh đẹp.
“Chỉ một chút thôi sao?” Ba cô nheo mắt, ý tứ rõ ràng là không tin.
“Không ạ…..nhiều chút” Cô cười tươi lộ ra hàm răng trắng xinh đều tăm tắp.
Ông Hàn phẩy tay, ý bảo cô là tiếp tục nói.
“Sau đó, cũng có gặp nhau lại nhau mấy lần ạ nhưng con không biết anh ấy lại là lính dưới trướng ba, vừa rồi ba nói con mới biết” Cô thành thật nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-anh-danh-cho-em/2946128/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.