Cô bước chân lại gần rút ngắn khoảng cách với Lục Thần Vũ.
“Sao cô lại ở đây?”
Gương mặt đẹp trai không giấu nổi sự ngạc nhiên, câu hỏi cũng vô thức mà nói ra.
“Vì biết anh sẽ ở đây”
Cô nở nụ cười tinh nghịch lại còn lè lưỡi trêu chọc anh.
Anh đang cúi đầu đeo bao tay, vừa nghe được cô nói đầu lông mày anh khẽ nhếch lên, gương mặt có chút không được tự nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm người con gái.
Thấy rõ biểu hiện trên mặt anh, cô nghĩ từ lúc quen nhau cho đến hiện tại hình như chưa bao giờ cô chủ động trêu chọc anh như thế này. Hình như là anh có hơi tức giận thì phải?
Đúng, chắc chắn là anh đang tức giận.
Nhưng mà cô thật sự không nhịn được mới mở miệng trêu chọc anh mà.
Ầyyyyyy, bạn trai tương lai đang giận. Cô phải dỗ thôi!
“Tôi đến thăm ba và anh trai nhưng giờ phải trở về rồi”
Giọng cô bỗng chốc xìu xuống, ba ngày ở trong đây sao anh không tới sớm hơn để cô được gặp anh chứ, sao đúng hôm cô phải trở về thì anh lại xuất hiện ở đây là sao vậy?
“Được, vậy mau trở về đi” Anh lên tiếng.
Chưa nói hết câu thì có một chiến sĩ chạy đến báo cáo với anh.
“Báo cáo Đại đội trưởng, cả trung đội đã trang bị xong”
“Được, lên xe đến khu vực thực hiện nhiệm vụ”
“Rõ”
Ra lệnh xong anh tính toán chạy đi thì một bàn tay trắng nõn, mềm mại nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-anh-danh-cho-em/2946127/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.