Tiết trời đang bắt đầu vào thu, nhưng ngày hôm nay thật đẹp, đặc biệt trong xanh. An Thường Miên đang đi trên đường từ siêu thị về nhà. Chắc là do hôm nay tâm trạng của cô rất tốt cho nên cô thấy tất cả mọi cảnh vật xung quanh mình vô cùng đẹp. Hôm nay anh về thăm cô. Mặc dù trên tay cô đang cầm rất nhiều đồ nhưng cô vẫn có thể nhảy chân sáo về tới nhà. Cô là vậy, mỗi lần dù là vui hay buồn cô đều không thể che giấu được cảm xúc của mình. Rất hồn nhiên, vô tư.
Đã về đến nhà. Vừa mới mở cửa, bước chân vào nhà cô đã thấy đèn đóm được bật sáng trưng khắp phòng. Cô xách đồ xuống bếp thì thấy một người đàn ông bên trong vẫn còn mặc quần âu, áo sơ mi trắng, bên ngoài đeo tạp dề đang xắt rau củ rất thành thạo. Nghe thấy tiếng động, anh quay người lại. Vẫn là đôi mắt nâu cuốn hút luôn chứa chan tình cảm, vẫn là chiếc mũi cao thanh thoát, vẫn là đôi môi luôn thường trực nụ cười mỗi khi nhìn cô. Gương mặt của anh trong mắt cô luôn luôn hoàn mỹ đến vậy. Chỉ có điều anh hơi gầy đi một xíu. Anh nhìn cô mỉm cười:
- Xin chào cô bé của anh! Em đã về rồi à?
Vừa nhìn thấy anh, trong mắt cô tràn ngập niềm vui nhưng ngay sau đó cô liền chuyển sang tức giận chạy đến đấm thùm thụp vào ngực anh:
- Thẩm Minh Hạo, sao giờ anh mới về. Anh có biết tôi nhớ anh nhiều như thế nào không hả? Ngày mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vuong-van/3418573/chuong-1.html