Lúc Tạ Tinh bước ra, Khinh Y đang đựa vào một tảng đá lớn. Tạ Tinh thấy cô đã không còn sức lực cũng biết cô ta trúng độc rất nặng, lập tức cõng cô lên
Có lẽ Khinh Y cũng biết nếu Tạ Tinh không cõng thì mình cũng không thể tự đi lại nên im lặng không phản kháng
“Bây giờ ta đưa cô đến Tây Mãn thành, ở ngoài có một chiếc xe ngựa, chắc giờ vẫn còn ở đó” bây giờ trời cũng vừa mới sáng, Tạ Tinh nghĩ rằng xe ngựa vẫn còn ở đó
“Không được vào thành...” Khinh Y cắn răng nói
“Tại sao?” Tạ Tinh không hiểu, ở lại trong núi không phải là đợi chết sao
Khinh Y nói “vì ta đang bị truy sát, quan trọng là độc của ta chỉ còn 11 ngày nữa thì sẽ công tâm...”
“Đợi chút, cô nói là cô chỉ còn 11 ngày?” Tạ Tinh xen vào câu nói của Khinh Y, cậu không quan tâm chuyện Khinh Y bị truy sát, cậu bị người khác truy sát đâu phải chỉ một hai lần, vẫn còn sống sờ sờ đấy thôi
“Đúng rồi, loại độc này tên là “Thập thất nương” sau khi trúng độc nội tạng sẽ bị độc hành hạ vô cùng đau khổ, đến ngày thứ 17 sẽ bị độc công tâm mà chết. Đây là loại độc rất đáng sợ, người thường không thể nào giải được” Khinh Y không hề giấu Tạ Tinh
Tạ Tinh nói: “Vậy hôm qua ta giúp cô hút độc không phải là công cóc rồi sao?”
Tuy không hiểu cái gì là công cóc, nhưng Khinh Y hiểu được ý của Tạ Tinh, mặt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vu-cuu-than/2713793/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.