Khi Tạ Tinh đang đắm chìm trong suy nghĩ, đột nhiên một cánh tay đưa lên ngắt cậu một cái, đau đến xém chút nữa hét lên, thì ra là cô ta chưa chết, mà là biết ở đây có 2 người muốn giết mình nên không dám lên tiếng
Tạ Tinh xấu hổ bỏ tay ra, cố gắng lắng nghe tiếng động của lão Thất, nhưng không có tiếng động gì phát ra. Tạ Tinh khẳng định lão Thất vẫn chưa ra khỏi động, nếu như lão Thất ra ngoài thì hắn chắc chắn cậu sẽ biết. Xem ra lão cũng giống Tạ Tinh đang chờ đối phương phát ra tiếng động để xác định phương hướng động thủ
Nếu như là Tạ Tinh lúc trước, việc tim ra nơi ẩn nấp của lão Thất rất đơn giản, nhưng bây giờ cảm giác không bằng lúc trước. Cô nương kia hình như cũng nhận ra Tạ Tinh, nên chỉ dựa vào tường không phát ra tiếng động
Tạ Tinh nửa ngồi nửa quỳ, cậu cầm một viên đá nhỏ ném ra ngoài, thu hút sự chú ý của lão Thất, nhưng mà kiếm hết một thời gian dài cũng không kiếm được
Xem lão Thất, Tạ Tinh biết nếu như đối kháng chính diện, thì chắc chắn cậu không phải đối thủ của lão, chỉ có thể đánh lén màbây giờ 9 mũi tên chỉ còn 3. cậu chỉ có một lần cơ hội, nhưng chỉ sợ là lão Thất trúng độc làm loạn
Đột nhiên Tạ Tinh đưa tay sờ lên đầu vị cô nương kia, cậu nhớ lần trước gặp, cô ta có một cây trâm cài tóc
Thấy Tạ Tinh đưa tay mò mẫn đầu mình, cô ra run run,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-vu-cuu-than/2713790/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.