Sau tiết mục văn nghệ của Nhật Hạ, bọn trẻ bắt đầu ngồi quây lại với nhau để thổi nến và cắt bánh sinh nhật. Chỉ riêng mình cô và anh vẫn ngồi ngay tại chỗ cũ, cùng nhìn bọn trẻ chơi đùa với nhau.
Cảm xúc của Nhật Hạ bây giờ rối như tơ vò. Ngày hôm nay đối với cô là một ngày tồi tệ. Vừa về nhà thì bị mẹ úp sọt cho một lớp học thêm Toán, sau đó vì cãi nhau với mẹ mà phải chịu đói, về đến kí túc thì quên chìa khóa, điện thoại thì sập nguồn. Những điều tiêu cực ấy dồn nén thành một thứ cảm xúc xấu xí, rồi cô sẽ phải ôm theo những cảm xúc ấy để đối diện với anh ngay lúc này.
Có lẽ ông trời thấy cô chưa đủ nhục nhã, lại khiến bụng cô phải kêu lên vì đói ngay trước mặt anh. Nhật Hạ hốt hoảng lấy tay ôm chặt bụng, cố gắng tạo ra mấy tiếng ho để át đi thứ âm thanh kinh hoàng ấy nhưng vẫn vô tác dụng.
"Em ăn cơm chưa?" - Tú quay sang hỏi.
"Em ăn rồi ạ..."
Cô lí nhí trả lời, không thể để anh biết là do bụng cô vừa kêu lên. Nhưng một lần nữa, cái bụng trời đánh ấy lại réo, lần này thì cô thực sự hết đường chối cãi.
"Có thật là em ăn rồi không?"
Anh vừa cười vừa hỏi. Lần đầu tiên anh giở giọng trêu ghẹo, chỉ khiến cô muốn đào cái lỗ chui xuống. Đúng lúc đó thì bác Tâm về nhà, Nhật Hạ chỉ chờ có thế. Cô chạy ngay ra chỗ bác để xin chìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tu-mua-ha/3595852/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.