Nhật Hạ nâng từng bước chân nặng nề lên bậc thang, đến trước cửa phòng kí túc mới phát hiện ra cô để chìa khoá trong phòng mất rồi. Giờ chỉ còn cách đợi Nhi về rồi mở cửa thôi.
Cô cứ đựng tựa vào lan can ngoài hiên, ngắm nghía mấy chậu cây xương rồng nhỏ tại đó. Chờ mãi mà Nhi vẫn chưa về, cô định rút điện thoại ra gọi thì máy lại sập nguồn luôn. Thật biết chọn thời gian để hết pin quá!
Nhật Hạ đành đi xuống sảnh dưới để mượn chìa khoá của bác Tâm. Bác là người quản lý kí túc xá và sống cùng gia đình tại tầng 1 này. Sở dĩ gia đình bác được phép ở lại đây vì bác quen với thầy hiệu phó. Vì gia cảnh khó khăn nên bác đã được thầy hiệu phó xin cho vào làm ở đây như một người giữ gìn trật tự cho ngôi nhà chung của học sinh này.
Nhật Hạ gõ cửa rồi gọi tên bác Tâm, chỉ thấy một cậu bé ra mở cửa, cô liền hỏi:
"Cho chị hỏi, bác Tâm đâu rồi?"
"Mẹ em đi ra ngoài rồi. Lát nữa mới về."
"Vậy hả, có thể cho chị vào không? Chị chỉ lấy chìa khoá phòng thôi."
"Mẹ em cầm chùm chìa khoá đi mất rồi."
"Ừm ... thế thì cho chị vào sạc nhờ cái điện thoại với."
Thằng bé cứ thế đẩy cửa ra cho Nhật Hạ đi vào, quả là một đứa nhóc ngoan.
Căn phòng của gia đình bác Tâm có cấu trúc y hệt như phòng kí túc của học sinh, chỉ có điều là bác có thêm một gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tu-mua-ha/3595851/chuong-9.html