Dù được Kiều Lục Nghị chủ động cho đi cùng, Lâm Nghiên Hy vẫn không chút vui mừng hay mong đợi, bởi cho dù cô có được ra ngoài, đi tới nơi có cảnh đẹp đến đâu thì với đôi mắt này không cách nào chiêm ngưỡng được.
Cô khẽ lắc đầu từ chối, ngỏ ý không tự nguyện trước quyết định của anh: “Em không đi đâu, anh đi sớm về sớm.”
“Tại sao? Anh đưa em ra ngoài đổi không khí.”
“Anh đi làm việc mà, em không đi cùng đâu, đợi dịp khác anh rảnh rồi cùng đi.”
Lâm Nghiên Hy hiểu rõ ý định trong lòng mình, cô không muốn theo làm vướng tay vướng chân Kiều Lục Nghị. Huống chi nếu cô xuất hiện bên cạnh anh, đối tác hay người ngoài biết được Kiều Lục Nghị có vợ mù, họ chắc chắn sẽ chê cười anh.
Kiều Lục Nghị cũng thôi không ép nữa, lời Lâm Nghiên Hy nói cũng có lý riêng, anh lợi dụng công việc để đưa cô đi chơi là không công bằng cho cô, đành để lại dịp khác anh sẽ để toàn thời gian đưa cô thăm thú khắp nơi.
Xong bữa tối, Lâm Nghiên Hy cùng Tuệ Mẫn ra về trước, tránh làm phiền đến mọi người làm việc. Trên đường về, cô bảo tài xế ghé siêu thị mua ít đồ cần thiết, tuy ở nhà cần gì chỉ cần báo quản gia một tiếng bà sẽ cho người mang đến, nhưng thi thoảng tự mình đi dạo chọn đồ thì thích hơn nhiều.
Đến quầy trước ngã rẽ vào quầy bánh kẹo, Lâm Nghiên Hy chợt dừng bước, lên tiếng nhờ Tuệ Mẫn: “Em lấy giúp chị vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-tinh-ngot-ngao-chiem-huu/3035834/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.