"Lời nghịch tử bất hiếu, mẫu thân không cần nghe lại. Nếu người thương con hãy trả hết kỉ vật của nương tử con cho con.
Người đã đi rồi, vật nên hoàn về chủ cũ. Nương tử con không muốn những bức thư nặng tình của nàng rơi vào tay người không có tình!"
"Thư gì? Mẹ không biết thư gì hết!" Nếu thừa nhận chẳng khác nào tự khai bà là người trực tiếp chia quyên rẽ thúy, người khơi mào đẩy con dâu vào kết cục bi thương.
Hơn nữa, trong đó còn có cả một bí mật lớn: Bí mật tày trời của Phương gia, bà phải lưu giữ làm bùa hộ mệnh phòng khi Phương gia trở mặt Lâm gia.
Sự việc đã đến nông nỗi này, Lâm Chính cũng không cần quanh co với mẹ nữa. Chàng nói thẳng: "Nếu mẫu thân đã nói như vậy. Con không giấu người: A Tử đã khai hết với con rồi!"
Lâm Chính quát to: "Đưa hắn vào đây!"
A Tử, người phụ trách chuyển thư của Lâm gia bị hai thuộc hạ của Lâm Chính xách quăng vào từ đường.
Lâm lão phu nhân thoạt nhìn mặt biến sắc nhưng chỉ vài giây sau, bà lấy lại vẻ điềm tĩnh.
"Lâm Chính, con như thế này còn coi ta là mẫu thân con không? Nếu còn, con tin mẫu thân con hay tin kẻ làm tôi tớ?"
"Dĩ nhiên là con tin mẫu thân!"
Chàng quay sang hạ lệnh: "Đánh hắn 100 trượng! Đuổi ra khỏi Lâm phủ!"
Lâm lão phu nhân thầm thở phào nhẹ nhõm. Một tên tôi tớ làm sao sánh bằng người làm mẫu thân như bà.
"Nhưng con cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-day-mat/3709268/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.