Trước giờ bay, Bảo Ngọc nhận được tin: Lâm Chính không du học cùng cô như anh dự định. Cô cấp tốc đến nhà anh.
Người đàn ông đứng lặng bên quầy bar, ánh mắt chăm chăm vào đáy ly whiskey màu hổ phách.
Màu rượu rất giống màu mắt một người. Màu mắt người con gái anh yêu. Anh như thấy cô nhìn anh.
Ngón tay cái Lâm Chính vô thức mơn trớn đáy ly. Khóe môi khẽ dướn cong thủ thỉ: "Bảo Ngọc à, du học vui vẻ nha em! Thứ lỗi cho anh!"
Ngôi sao thì phải rực sáng trên bầu trời. Còn kiếp sỏi đá vĩnh viễn an bài nằm dưới đất. Hai ta đã định sẵn là hai nửa mặt phẳng. Có thương yêu nhau cũng chỉ nên đứng bên đây bờ lặng lẽ nhìn nhau thôi. Đừng lao về phía nhau như con thiêu thân đâm đầu vào ngọn đèn. Chút ánh sáng phù du đó sẽ diệt sạch một ước mơ rực sáng. Cũng đừng tìm cách bước qua bờ an toàn dây dưa cho trái tim mãi khoét sâu một niềm đau.
Lâm Chính bê ly rượu ngửa cổ uống cạn!
"Lâm Chính! Bảo Ngọc đang đá cửa tìm cách vào!"
Người đàn ông đáy mắt đang lao xao chợt tĩnh lặng. Anh rót thêm ly rượu.
Ầm! Ầm...
Cánh cửa ngoài liên tục chịu đòn từ một lực tống.
Lâm Chính cuối cùng cũng không đành lòng. Anh bê ly rượu, kéo Kỳ Hưng đi về hướng cửa.
Giây phút cánh cửa mở, Lâm Chính bất ngờ ôm hôn Kỳ Hưng.
Bảo Ngọc mở to mắt đứng chớt lặng.
Thật không dám tin vào mắt mà! Cô chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-day-mat/3709250/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.