“Ừ, em thích thì đi đi.”
Lúc chạy đi năn nỉ không thành thì về tự hành hạ bản thân, đến khi đạt được toại nguyện lại muốn xa lánh. Kiều Đình Bắc, anh như này là đang thử thách giới hạn chịu đựng của người phụ nữ ấy rồi.
Ném lại số quần áo đang cầm trên tay lên sofa, Thư Cầm vốn đã muốn quay lưng bỏ đi, nhưng lại thấy anh ta đang lấy thuốc lá ra định hút, thì ngay lập tức thay đổi ý định bỏ đi bằng hành động lao tới giành lấy gói thuốc trong tay anh.
“Kiều Đình Bắc luôn cao cao tại thượng, ngông cuồng bá đạo đâu rồi? Tại sao phải biến bản thân ra nông nổi này chứ?” Cố Thư Cầm bất mãn lớn tiếng chất vấn.
Sau tất cả, cô vẫn chỉ đổi được nụ cười nhạt nhẽo trên môi anh và câu nói:
“Tôi không thành ra như này, thì làm sao biết em có còn quan tâm tới tôi không.”
Vừa nói dứt câu, Kiều Đình Bắc liền lập tức kéo cô ngồi lên đùi, hiên ngang ôm trọn trong vòng tay mạnh mẽ, mặc cho chiếc bụng bầu to có chút cản trở.
Khoảnh khắc gần nhau thế này, khi nhìn vào gương mặt tiều tụy và ánh mắt mệt mỏi nhưng vẫn đong đầy yêu thương của người đàn ông ấy, sâu thẩm trong thâm tâm cô chợt không kìm được luồng cảm xúc đặc biệt ập tới.
Cầm bàn tay bị thương của anh lên, lồng bàn tay in đầy dấu tích từ vết cắt, nông sâu gì cũng có, máu khô lẫn máu tươi vẫn còn rươm rướm, chứng kiến rồi thì cô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-trong-anh-mat/3598144/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.