Những tháng ngày thoải mái không hề dài lâu. Sự bận rộn của Mộ Vũ ngày càng rõ rệt. Nửa đêm cũng có người gọi đến tìm hắn. Nhưng hắn cũng không bảo sẽ về. Lúc ở bên tôi, tuyệt đối không nhắc đến chuyện công việc, mà chỉ lặng lẽ ở bên tôi.
Có người bảo ba ngày là có thể hình thành một thói quen. Thực ra có những thói quen chẳng cần đến ba ngày để hình thành. Một ngày, thậm chí một lúc là đủ. Chẳng hạn như quen ở bên cạnh Mộ Vũ. Tất nhiên tình hình thực tế là tôi chưa bao giờ quen với việc Mộ Vũ không ở bên cạnh mình, bao nhiêu năm cũng thế.
Hắn khiến tôi cảm thấy yên bình, bất kể làm gì, thậm chí là chẳng làm gì, chỉ ngồi như vậy thôi cũng cảm thấy yên bình. Thời gian chậm lại, tôi không còn tính toán chuyện ngày xưa và sau này nữa. Hai chúng tôi như hai hòn đá nằm cạnh nhau dưới đáy nước, ung dung nhìn năm tháng trôi qua. Mộ Vũ luôn có thể nhanh chóng nhảy ra khỏi những chuyện lặt vặt của những cú điện thoại và nhảy vào vòng tròn riêng của hai chúng tôi. Lúc ở bên cạnh tôi thì một lòng nghĩ về tôi, ánh mắt chăm chú, vẻ mặt cũng đầy thỏa mãn và trân trọng. Cực hiếm khi ra ngoài, chúng tôi chỉ ở lì trong nhà. Ăn những món ăn đơn giản mà Mộ Vũ nấu, uống thuốc đúng giờ đúng lượng dưới sự giám sát của hắn, pha trà cho hắn uống bằng chiếc cốc mà ba cố tình chuẩn bị riêng cho hắn, cùng xem tivi, đọc sách, lên mạng hoặc nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596587/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.