Tôi biết quá ít về ngành xây dựng, mà “cách nghề như cách núi”, rất nhiều việc tôi đều không có khái niệm, hắn nói sao thì tôi nghe vậy. Điều quan trọng nhất là hắn còn nguyên vẹn ở trước mặt tôi. Có kết quả này ở đây, dường như tất cả những sự “sai sai” khác đều không cần phải hỏi cặn kẽ ngọn nguồn đến thế.
Lúc đầu, Dương Hiểu Phi ở chung một bộ phận với hắn, sau đó được chuyển đến một bộ phận khác. Hay tin gã mập có thể tách khỏi anh Hàn của gã, tôi thực sự cảm thấy người ta giỏi hơn mình nhiều.
Ăn no xong, tôi tự giác đi rửa bát. Mộ Vũ cũng không tranh với tôi, trái lại bắt chước tôi ôm lấy tôi từ phía sau, vừa âu yếm vừa trả lời những câu hỏi vô thức của tôi, câu được câu mất.
“Ăn ở thành phố Z có quen không?”
“Có.”
“Nghe nói ở đó đặc biệt lạnh đúng không? Sắp lạnh ngang Đông Bắc rồi.”
“Ừa.”
“Cái cây tin tức của tụi mình bị bốc đi vì mở đường cho xe chạy rồi biết không? Cái cây mà cậu treo hoa đó, vì chuyện đó mà tôi còn đánh nhau một trận với công nhân sửa đường nữa….”
“…Không bị thương chứ?”
“Với thân thủ của tôi thì sao mà bị thương được…còn cứu được hai bông hoa nữa…”
“…Anh đó…”
“Thế…à ừm…cậu chưa kết hôn đúng không…”
“…Sắp rồi.”
“…”
“Chắc sắp có biệt thự xe sang đến cưới anh rồi…”
“…Thằng nhóc chết tiệt…”
“Cậu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi lót bông có lạnh không?”
“Không lạnh…”
“Thôi đi, mặc thêm cái áo đi…”
“Không cần, ôm anh ấm lắm…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596583/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.