Vị trí này Tần Phóng không thể bịa là bị đụng được, chỗ này nếu đụng thì phải quắp ngang người, nếu không cố tình thì không thể đụng vào đây được.
Tần Phóng nhoẻn cười, cũng không giằng co nữa, nói thẳng: “…Không bịa nổi nữa, em đánh nhau với người ta đấy.”
Hình Viêm thu tay về, hỏi cậu: “Ai?”
Tần Phóng lắc đầu: “Không quen, chuyện qua rồi đừng nhắc lại nữa.”
Lúc họ cùng ra ngoài Tần Phóng còn bảo: “Em không chịu thiệt, anh biết em mà.”
Hình Viêm gật đầu, Tần Phóng nhìn sang thấy trên mặt Hình Viêm không có bất cứ biểu cảm gì, Tần Phóng đeo khẩu trang trở lại. Hai người cùng đi tới nhà 4, Hình Viêm nói: “Vào đi.”
“Thế em vào nhé, anh đi đi.” Tần Phóng nhấc cằm lên xem như chào hỏi, sau đó một người vào lớp học một người quay ra khỏi trường.
Dạo này Tư Đồ ho rất dữ, anh ấy chẳng thể nào khỏe nổi, phải quanh năm suốt tháng ở trong thời tiết ấm áp may ra mới đỡ hơn một chút. Lúc Hình Viêm đi tới Tư Đồ đang che miệng khẽ ho, tiếng ho nghe như phát ra từ trong lồng ngực, khiến người ta nghe thôi cũng cảm thấy nặng nề, không dễ chịu gì.
Hình Viêm chau mày, hỏi anh ấy: “Ra ngoài à?”
Tư Đồ khẽ cười, đoạn gật đầu.
Hình Viêm nói: “Ông không thể không ra ngoài được à?”
Tư Đồ cười gượng: “Nhưng tôi cũng không thể không ra khỏi nhà được, đúng không?”
Hình Viêm mang túi đồ Tư Đồ nhờ anh mua đi vào bếp, cất vào tủ lạnh, một lúc sau lại nói: “Sang năm ông đừng qua nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320777/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.