Edit: Pei Pei
Bạch Minh Hiên nhớ tới dáng vẻ bị nam nhân ức hiếp đến triều phun, côn th*t mềm mại trong khoang huyệt nữ nhân run lên, như sắp bắn ra ngay lập tức.
Y mang theo tiếng khóc xấu hổ mà đẩy cái đầu to toàn chứa mấy trò đồi bại kia ra: "Không... ưm... đừng liếm... ưm a..."
Hoàng đế nắm chặt hai đùi Bạch Minh Hiên, chóp mũi cao giống như làm nũng cọ cọ thịt hạt: "Bắn đi mà, Minh Hiên, tướng công muốn nhìn ngươi triều xuy, tiểu tao huyệt vừa run rẩy vừa phun nước, phun đầy mặt tướng công."
Bạch Minh Hiên sao mà chịu được lời bỡn cợt lỗ mãng của nam nhân này, y cảm thấy dường như mình thực sự sắp triều xuy, thịt mềm đỏ hồng run rẩy, d*m thủy từ trong lỗ nhỏ nóng ấm không khống chế được bắn ra.
Càng nghĩ càng thẹn, càng thẹn lại càng dâm đãng, Bạch Minh Hiên xấu hổ che mắt, hai chân run rẩy, d*m thủy ấm áp bắn lên khuôn mặt anh tuấn của hoàng đế.
Nhìn Bạch Minh Hiên bị hắn liếm đến cao trào, hoàng đế càng thêm hưng phấn nhào tới, đầu lưỡi thô ráp cuồng loạn luồn vào thịt huyệt đang phun nước, liếm láp sạch sẽ d*m thủy thơm ngọt.
Còn chưa bắt đầu "bữa chính", Bạch Minh Hiên đã bị bắt nạt đến cao trào, thảm thương xụi lơ trên giường rồng, thân thể vô cùng mẫn cảm bất lực để nam nhân cường tráng tùy ý đùa bỡn.
Hoàng đế cuối cùng cũng nếm được hương vị ngọt mềm của tiểu huyệt, chậm rãi hôn dọc theo cái bụng phẳng lì của Bạch Minh Hiên, ngửi chỗ này một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh-vo-nguyet/884729/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.