Edit: Pei Pei
Hoàng Đế cười lạnh, không nhanh không chậm nói: "Trẫm nghe nói Bạch ái khanh cùng Chân gia công tử là thanh mai trúc mã, thuở nhỏ đã từng định hôn ước?"
Bạch Nguyệt Quang sợ Hoàng Đế lại làm liên lụy đến Chân gia, cuống quít nói: "Bệ hạ minh xét, Chân Kiệt cùng thảo dân chỉ là khi còn nhỏ thích nói mấy câu bông đùa. Chân Kiệt từ lâu đã thành gia lập thất, không còn liên quan gì tới thảo dân nữa."
Hai tay Hoàng Đế chậm rãi xoa lên cái bụng đang mang thai của Bạch Nguyệt Quang: "Vậy nghiệt chủng trong bụng ngươi từ đâu mà có? Lẽ nào công tử Bạch gia thanh cao tự phụ lại là dâm phụ mặc người cưỡng hiếp, cho nên ngay cả cha của hài tử trong bụng mình là ai cũng không biết?"
Bạch Nguyệt Quang đau khổ nhục nhã, lại không dám từ chối quân vương xoa xoa, chẳng thể làm gì ngoài việc ẩn nhẫn run giọng: "Bệ hạ... Thảo dân... Thảo dân không có... Không phải... là loại người như vậy...."
Hoàng Đế cười lạnh: "Vậy Bạch ái khanh nói xem, là dã nam nhân nào phá đi thân thể tự phụ của ngươi?"
Bạch Nguyệt Quang thống khổ nhắm hai mắt lại.
Y nhớ tới dã nam nhân từng làm cho y cực kỳ sợ hãi, nhưng mang lại cho y vui sướng lần đầu tiên.
Y đã từng cho rằng Hoàng Đế chính là dã nam nhân không thấy bóng dáng kia, thế nhưng khi y trong lúc hoảng hốt nói ra khỏi miệng, nghênh tiếp y lại là trận lôi đình của quân vương.
Vua của một nước, sao có thể chịu được khi mình bị xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh-vo-nguyet/247629/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.