(*Nghĩa là ngày nào cũng phải chi tiêu)
Mở cửa bảy chuyện, củi gạo dầu muối tương dấm trà.
Nghe nói tiệm cầm đồ Hoài Qua từ sau khi Hoàng Linh Vũ tới, dần dần nhữngchuyện vặt vãnh mua đồ dùng hằng ngày giao phó toàn quyền cho y, là vìkhi y mới tới tuổi vẫn còn trẻ, cho nên phải làm những chuyện giống vớihọc đồ công. Sau đó vì y không tiếc công phu tới tận các nhà nông ngoàithành trực tiếp mua đồ, không những mua được hàng tươi mới, mà còn muađược rẻ, nên cho dù hiện tại y tạm thời thay thế chức vụ của nhị quỹphòng, thì vẫn phải phụ trách những chuyện vặt này.
Trời còn chưa sáng tỏ, Hoàng Linh Vũ chống đỡ thắt lưng mỏi nhừ, gánh sọt lên lưng ra ngoài bằng cửa sau.
Trong hậu viện, người của tiệm từ trên trên dưới dưới, lớn lớn nhỏ nhỏ, đềuđã ra sân luyện công. Trong tiệm cầm đồ tiền nhiều tài nhiều, nếu khôngbiết chút võ nghệ, cũng không thể đứng vững ở Giang Bắc.
Mộ DungBạc Nhai cũng cùng vào khoảnh sân trong viện duỗi tay duỗi chân, độtnhiên nghe sư phụ gọi hắn. Vừa quay đầu lại, thì ra Tiêu Thanh Ngọckhông biết từ lúc nào đã đứng sau lưng mình, đang ra hiệu hắn đi qua.
Vào trong phòng Tiêu Thanh Ngọc, bên trong sớm đã được thu dọn chỉnh tề, Mộ Dung Bạc Nhai có chút thấp thỏm bất an, ngẩng mắt nhìn thần sắc của sưphụ. Ai biết Tiêu Thanh Ngọc đang cười hi hi nhìn hắn. Mắt hai ngườichạm nhau, Mộ Dung Bạc Nhai vô thức muốn giả vờ giả vịt, Tiêu Thanh Ngọc đã ho khan một tiếng: “Mấy ngày nay, ngươi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/192513/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.