Nữ tử xuất hiện trước mặt Hoàng Linh Vũ và Mộ Dung Sí Diệm, đã đi tới chỗgần hơn. Dung mạo nàng rất đẹp, không cần hóa trang cũng đã đoan trangnghiêm túc, trên gương mặt trắng tinh trái phải đều có những vết đaothương chằng chéo hỗn loạn, nhưng lại sinh ra một vẻ đẹp tà ác tiêu điều giống như đồ đằng hoang dã.
“Đã lâu không thấy chân diện của ngươi rồi, xem ra tâm tình ngươi không tồi?” Hoàng Linh Vũ nói.
Hắc quả phụ hít một hơi sâu không khí trong lành trên núi, nơi này cách xakhói súng, thấm vào lòng người. Một lúc sau mới nói: “Đúng, tâm tình của ta vô cùng tốt.”
“Tốt đến mức cứ lãng phí mê hoan tán của ngươinhư vậy?” Hoàng Linh Vũ chỉ đường mây phát sáng trên bầu trời đêm kia.Đó là do đốt một loại dược phấn xấu xí mà nên, vốn là dùng Độc Cô mêhoan sử cực kỳ trân quý luyện chế nên. Đường mây ngưng tụ không tan, khi gió thổi tới, sẽ tan ra thành khí thể không sắc không vị, những ai bịbao trùm bên dưới nó không quá hai ngày, sẽ dần dần giảm bớt phòng bị,dễ bị kích động thao túng.
Tuy không thể trực tiếp sát thương,nhưng chính vì đặc tính này, mọi người rất nhanh sẽ cảm thấy bình thường đối với đám mây kỳ quái này, không còn phòng bị. Mà trên chiến trườngsẽ càng dễ dàng trúng gian kế của người khác.
“Lãng phí? Không,không thể gọi là lãng phí.” Hắc quả phụ thản nhiên cười, “Vì có thể đốiphó với hắn, hủy diệt tất cả những gì hắn khổ tâm dựng nên, ta đã chuẩnbị mười mấy năm. Thế nào có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403466/quyen-3-chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.