Trình Bình suốt đường trầm mặc không nói đột nhiên hỏi Bạc Nhai: “Ngươi không theo bọn họ sao? Nghe nói ngươi cũng là người Tây Thương, ta nhớ khichúng ta vừa tới Sài Đô, chuyện này đã lan truyền rất rộng. Dù sao vẫncó không ít người xem Tây Thương tộc là dị loại, cứ rời khỏi trungnguyên, theo bọn họ tới biên thùy, có lẽ còn có thể sống tự tại hơn mộtchút.”
“Mỗi người đều có lựa chọn của mình mà, bọn họ rời khỏiđây ta có chút tiếc nuối, và không thể tiễn biệt họ. Nhưng sống ở đâycũng rất tự tại, ai dám khiến ta không tự tại, ta cho kẻ đó mở mắt.”
Trình Bình cuối cùng cũng buông được tảng đá trong lòng, thở phào một hơi như được an ủi: “Không hổ là Bạc Nhai! Nói thật, nếu ngươi dẫn Hoàng đạiđi, chúng ta sẽ không biết phải làm thế nào nữa!”
Nhạc Huy hiểurõ trong lòng nói: “Ta thấy Tây Thương tộc này thật sự là dân tộc kỳ dị, cho tới nay những người ta gặp toàn là nam sinh nữ tướng, nữ sinh namtướng, chẳng lẽ sau khi thành thân, cũng là ‘nữ chủ ngoại, nam chủ nội’sao?”
“Cái này ta cũng chưa nghe nói qua.” Lý Sảng liếc mắt nhìnngười được ôm kín kẽ trong lòng Bạc Nhai, nói: “Đợi Hoàng đại dậy rồihỏi thử xem?”
“Ta thấy không được, cho dù y thành thân, cũng sẽ không tồn tại vấn đề ‘nữ chủ ngoại’, vì y căn bản là một nam nhân.”
“Nói cũng đúng, đích thật không có giá trị tham khảo.”
Mộ Dung Sí Diệm không nghe lọt nữa, quay đầu qua hung ác nói: “Không chophép các ngươi cười, căn bản không phải như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403463/quyen-3-chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.