Sáng sớm, Trình Bình đuổi theo Hoàng Linh Vũ.
Đám điểu con đệ nhị kỳ và đệ tam kỳ đang tập hợp, chuẩn bị tiến hành rènluyện chạy đường dài và khinh công trước bữa sáng. Bạch Long lão sư thểhình lớn nhất cả học khu từng nói: “Bất luận ngươi ở lớp học khoa nào,khinh công và chạy đường dài đều là khóa mục bắt buộc, tại sao phải nóinhư thế? Thử nghĩ xem, lấy Hắc quả phụ đạo sư của lớp y độc ra nói đi,nàng không thạo võ công chỉ tinh độc thuật, nhưng mỗi lần quần đấu ẩu đả giữa các lão sư trong học khu, nàng đều lông tóc vô thương, chính là vì nàng có khinh công tuyệt đỉnh!__ Còn về chạy đường dài, đó là rèn luyện lực nhẫn nại của các ngươi. Thử nghĩ, dựa vào Hắc quả phụ lão sư nhiềulần hạ dược vật độc vật với chúng ta, nếu nàng chỉ có khinh công tốt,nhưng không có lực nhẫn nại, thì không phải chỉ ‘phiêu’ được nửa ngày đã bị chúng ta bắt được đập tập thể sao?”
Cho nên, vì để sau nàybất luận làm chuyện xấu lớn cỡ nào cũng có thể kịp thời chạy thoát nạn,các điểu con của học khu đối với việc rèn luyện cơ bản khinh công vàchạy đường dài mỗi sáng đều phải nhiệt tình tràn trề.
“Bọn chúng tiến bộ rất nhanh.” Hoàng Linh Vũ nói. “Các học viên nhị kỳ đã không giống bộ dáng điểu con rồi.”
“Hơn hai năm, đã là thời gian rất dài, có người đã có thể sinh hai ba lầnrồi, huống hồ là bọn chúng đa phần đều có căn cơ.” Một nữ tử mặt námnói, hóa ra là hảo thủ đệ nhất trong khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403393/quyen-2-chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.