Mộ Dung Sí Diệm thuận tay sờ tới thắt lưng, nào biết vũ khí tùy thân đềukhông thấy bóng dáng, phản ứng đầu tiên của hắn chính là cường đề chânkhí, rút một khúc trúc từ dưới giường ra. Đến trình độ này của hắn, chodù là sợi trúc cũng có thể dùng như roi.
Bên ngoài truyền đếntiếng vang xoẹt xoẹt, Mộ Dung Sí Diệm lúc này đã nằm trở lại giường, cóchút khẩn trương và chờ đợi nhắm mắt ngưng thần, chỉ đợi một kích.
Nào tiếng âm thanh xoẹt xoẹt quái lạ dừng cách giường xa một trượng, ởtrước bàn xẹt xẹt soạt soạt không biết đang bày thứ gì, mà sau đó lại ra ngoài, tựa hồ không có ý định hại người.
Mộ Dung Sí Diệm lúc này mới mở mắt ra, trong lòng một mảng hoang mang. Sau đó chậm rãi nhớ lại chuyện trước khi hôn mê.
Người bên cạnh không ngừng ngã xuống, trước sau bốn phía xung quanh là tiễngiáo như thiêu thân. Cao thủ như các sát thủ của Bằng Tổ, trong loại tác chiến ở khoảng cách xa này cũng không có chút lực trả đòn. Đó là trậnchiến đấu thảm liệt nhất của Bằng Tổ, đối tượng của nhiệm vụ lần đó làHắc Vũ Kỳ quân sư Kim Văn Quảng. Đến cuối cùng, chỉ có hắn và vài tùytùng rời khỏi vòng vây của người Hàn.
Xong chuyện, hắn vẫn luônbị Hắc Vũ Kỳ theo dõi, cho đến cuối cùng, không có viện binh. Bất luậnlà đại hoàng tử Mộ Dung Nhuệ Việt hay Xán di đã giáo dục từ nhỏ tới lớn, chung quy chưa từng xuất hiện. Mộ Dung Sí Diệm dần buông lỏng thanhtrúc trong tay, trong lòng hoàn toàn trống rỗng. Trong bất tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403392/quyen-2-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.