Hai bình mai cao bằng nửa người đã rất lâu không được sử dụng, đặt trongthư khố cũng chỉ coi như đồ trang sức bảo tồn. Cho dù Hoàng Linh Vũ vàotrú, cũng vì thấy nó không có chút giá trị nào đối với cuộc sống hằngngày nên cũng không thèm lau rửa mạng nhện bụi bám từ trong ra ngoàinữa. Sau khi Nhan Phi và Diêm Phi Hoàng lần lượt qua đời, nơi cất sáchbí mật này, hiện tại đại khái chỉ còn Mộ Dung Bạc Nhai biết.
Hắnthuận theo độ cong hình sợi chảy của bình mai đó vuốt dần xuống, giữachừng lại ngừng trong chốc lát. Chiếc bình mai đã từng được hắn ve vuốtkhông biết bao nhiêu lần hiện tại bị đập nát.
Hoàng Linh Vũ nhìnxuống, chỉ thấy trong một đám sứ vỡ, vùi hai quyển thư sách cũ kỹ, cònkẹp thêm mảnh vụn trắng tinh phát quang. Té ra là dùng thạch cao để ghép thư quyển vào vách trong bình mai. Vì thạch cao bản chất của nó cũnggiống như sứ, cho nên bất luận tìm kiếm thế nào, chỉ cần không quyết tâm đập vỡ chiếc bình, thì sẽ không tìm được những thứ này.
“Chutổng quản là người do phụ thân ta phái đến, mỗi hoàng tử bên cạnh đều có người của hoàng đế.” Mộ Dung Bạc Nhai giọng điệu bình thản thuật lại:“Nghĩ không ra đi, giữa phụ thân và nhi tử còn không tín nhiệm như thế.Có thể nhẫn nại ở nơi thế này tới bây giờ, ta cũng thật sự có chút báiphục khả năng nhẫn nại của bản thân đó. Nhưng mà, nếu đợi hoàng đế bệ hạ phát giác được những mảnh vỡ này rồi tiến hành suy đoán, ít nhiều cũngphải tức đến thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403307/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.