Ánh đèn dầu chiếu trong con đường vào mộ, ảm đạm u ám. Chủ nhân ngôi mộ đại khái là một quý tộc nơi này, cho nên đường đi ngầm dưới đất vô cùng nhỏ hẹp, chỉ cho phép một người cúi người đi vào. Ngọn lửa lớn bằng hạt đậu lay lắt trong lồng chụp lưu ly, âm trầm phân cách bóng lưng của ngườicầm đèn, người đó cong lưng đi tới trước.
…….
Hoàng LinhVũ chớp chớp mắt, trước mắt là một rừng giá sách tử đàn, loại gỗ đã rấtlâu năm. Ảo giác, nhất định vậy. Y nghĩ như vậy nên liền nhắm mắt lại,nhưng một lát sau mở mắt ra, vẫn là một rừng giá sách gỗ tử đàn, trên đó cất đầy các loại hộp sách cột bằng tơ lụa và các tập sách mềm kết bằngdây.
Y vỗ bàn một cái rồi ngẩng đầu lên, hoang mang mất một lúc,mới tỉnh lại. Thế là sờ sờ đầu mình nghĩ: “Trang Chu mộng điệp* a, haha! Bên này mới là hiện thực.”
(*Đơn giản là nằm mơ thấy chuyện khó thể tin.)
Lại nhìn trước mắt, vẫn là cảnh tượng trong lúc ngủ, dầu trong chụp đèndùng chưa tới một nửa, xem ra ngủ cũng không tới nửa canh giờ. Nhưng màtờ giấy đè dưới khuỷu tay, thì vẫn trống không.
Y bị điều sangbên này đã gần mười ngày, Chu tổng quản trừ ngày đầu tiên gặp y một lầnra thì sau đó không xuất hiện nữa, đều là phái người đến truyền lời, nào là mệnh lệnh y quét dọn thư khố, nào là lệnh y sao chép bản kê thưsách, sau đó là không thỏa mãn với bản kê y viết nên lại lệnh y viếtlại.
Nhưng mà___
Y cầm tờ giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403302/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.