Đem thùng phân đã được phơi gió cả ngày giao cho các hoạn thị của các phòng mang đi, lại đổi về thùng uế vật để tẩy rửa, công việc một ngày cứ nhưvậy hoàn thành.
Đồng Ca liên tục lảm nhảm một cách không thể tinvới Hoàng Linh Vũ: “Ta phát hiện bắt đầu từ mấy hôm trước, thùng gần đây càng lúc càng dễ cọ.”
Hoàng Linh Vũ cười, không biểu đạt thái độ gì.
Đồng Ca và y trở về hành lang đi về hướng phòng dài, chuẩn bị bổ sung giấcngủ. Đột nhiên ai ya la lớn cúi người xuống, la lên: “Đây là thứ gìvậy.” Ai ai kêu rồi nhặt từ dưới chân lên một khối đá to bằng hạt đào.
__ Ngươi có thể phân biệt được đồ đá được tạo và hòn đá bình thường không?
Thanh âm thuần phác vang vọng, dư âm không dứt, chấn động dịu dàng xuyên thấu lòng người.
Hắn nhặt viên đá lên, đưa cao trước mắt.
Hoàng Linh Vũ âm thầm đông cứng tại chỗ không thể động đậy.
“Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng?”
Thanh âm chói tai của Đồng Ca vang vọng bên tai, Hoàng Linh Vũ qua một lúcmới tỉnh khỏi ảo mộng bỗng nhiên ập đến kia. Nâng mắt nhìn, nào còn sơndã lều bạt lửa trại gì nữa, vẫn là trong phủ của tam hoàng tử.
Ynhẹ nhàng thở dài vài hơi rồi buông bỏ, tất cả trước đây, bất luận làtiền thế của y, hay là kiếp này, đều đã sớm trôi qua. Căn bản không tấtyếu phải hồi tưởng lại.
“Thật là, ai thất đức như thế, ném bậymấy thứ giết người này trên đường, rõ ràng biết đế giày của chúng takhông dày bằng những đại nhân kia, dẫm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403299/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.