Rồi chị móc tiền ra dúi vào tay Quốc Thái, bàn tay chị như vô tình nắm lấy tay chàng trai, Quốc Thái ngại ngùng rút tay ra và đưa cho chị một chiếc card visit nói:
–Có đáng là bao đâu cô, vậy cô cứ nằm nghỉ đi nhé, cháu có việc phải đi đằng này một chút. Đây là số điện thoại của cháu, khi nào cô đỡ mệt thì điện cho cháu, cháu sẽ chở cô về tận nhà.
–Thôi tôi không dám phiền cậu nữa, cậu tốt quá. Cậu cứ đi đi, tôi tự về được mà, không sao đâu. Người tốt như cậu thế này chắc trời phật sẽ phù hộ, mong mọi điều tốt lành sẽ đến với cậu.
Quốc Thái tần ngần một lúc rồi mới bước chân ra khỏi phòng bệnh, hình như có vẻ chưa yên tâm nên anh cứ đi một chốc lại ngoái nhìn. Ngay khi anh ra khỏi bệnh viện thì chị cũng vội vã rời đi, chị sợ chỉ cần ở đây thêm một lúc nữa thôi thân phận mình sẽ bị bại lộ và không biết lúc đó điều gì sẽ xảy ra. Chị chưa thể để lộ thân phận mình trong lúc này, cũng không muốn liên lụy đến con trai…
Tại phòng riêng của chủ tịch tập đoàn quản trị công ty địa ốc Long Thành, ông Thành Long đang đi đi lại lại tỏ vẻ đăm chiêu. Vừa lúc đó có tiếng gõ cửa vang lên, ông nói nhỏ:
–Vào đi!
Cửa mở ra Quốc Thái bước vào, ông Thành Long nói:
–Có việc gì mà con có vẻ khẩn trương thế?
–Dạ đúng ra con đến chỗ ba sớm rồi nhưng có việc xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu-2/2566734/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.