Chương trước
Chương sau
Cái gì gọi là ngày về bất định? Cái gì gọi là các ngươi tạm thời ở chỗ này ủy khuất một chút? Ngạc Tiên Quân nghe được có chút phát mộng, còn chưa kịp mở miệng nói, Dược Thiên Sầu đã biến mất. Hắn cấp tốc điều tra túi trữ vật, kết quả phát hiện thực vật bên trong đủ cho bọn họ ăn một tháng. Nhìn nhà giam đen kịt, nhất thời cảm thấy da đầu có chút tê dại, tiểu tử này không phải để chúng ta ở lại chỗ này ngây ngốc một tháng chứ?
 
Trên bình nguyên hoàng thổ gió đêm mát rượi không một bóng người, ngẫu nhiên lại có vài con chuột chạy tới lui dưới ánh trăng, Dược Thiên Sầu đột nhiên hiện thân, nhất thời làm một đám thú nhỏ sợ đến chui tọt vào trong hang.
 
Sau khi tỉ mỉ quan sát bốn phía, thân thể Dược Thiên Sầu bắn lên khoảng không, bay xuống một kênh rạch bùn đất cách xa hơn mười thước mà lúc trước từng cưỡi ngựa đi ngang qua nơi đây, lúc đó hắn từng ném lại một viên tiểu ngân cầu để đề phòng vạn nhất. Không nghĩ tới thật đúng là đã có công dụng, nhưng địa thế nơi này quá mức trống trải, khe rãnh này cũng chỉ sâu vài thước, bản thân hắn cũng không biết phải ở lại nơi này thời gian bao lâu, không có khả năng ngồi ngay nơi này tu luyện, buổi tối thì còn miễn cưỡng thông qua, nếu tới ban ngày, thật dễ bị người đi ngang phát hiện.
 
Ánh mắt nhìn loạn chung quanh bỗng nhiên rơi lên người con chuột vừa mới thò đầu ra từ trong hang quan sát chung quanh, nhất thời ánh mắt sáng ngời, thân hình lủi xuống khe rãnh lần nữa, tìm được một vách khe lún vào ngay góc, vung tay áo, sáu thanh Hắc hỏa phi kiếm lòe ra, cấu thành một mũi khoan bay nhanh chui xuống đất, trong lúc nhất thời bụi mù nổi lên bốn phía...
 
Vì an toàn, hắn thâm nhấp lòng đất sâu hơn ba mươi thước, đất vụn bị hắn đưa vào ô Thác Châu, còn lại bị hắn dùng để phong bể cửa động. Đầu cuối thông đạo là một khoảnh đất tròn tròn đường kính đạt chừng hai thước, cũng đủ cho hắn khoanh chân đả tọa tu luyện.
 
"Oa ca ca!" Nhìn chính kiệt tác của mình, Dược Thiên Sầu nhịn không được hoa chân múa tay vui sướng cười lên một trận điên cuồng. Sau đó hắn vui vẻ hưng phấn chà xát hai tay, khoanh chân ngồi ngay tại chỗ, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
 
Ngay khi hắn vừa yên lặng đem tinh đồ trung phương nhớ lại, chân nguyên toàn thân lập tức có chút rung chuyển bất an. Dược Thiên Sầu hưng phấn có chút run lên, chính hắn tuyệt đối nhớ không lầm. Lần trước khi lĩnh ngộ Kim quyết cũng có loại cảm giác này, phảng phất chung quanh có thuộc tính gì tương đồng đang hấp dẫn bản thân.
 
Bởi quá mức hưng phấn, không ngờ sau một lúc cũng không tiến nhấp được trạng thái. Biết do tâm tính mình có chuyện, nếu cứ như vậy, chỉ sợ không biết đến khi nào mới từ trong tinh đồ phức tạp lĩnh ngộ ra pháp quyết tu hành, đây chính là một công trình vồ cùng rắc rối phức tạp, cần phải điều chỉnh tâm tính, lúc này hắn chậm rãi ổn định lại hô hấp, từng chút từng chút ổn định lại tình tự hưng phấn trong lòng...
 
Một lúc lâu sau, tạp niệm trong lòng dần dần bị vứt bỏ, tâm linh tiến nhấp trạng thái vong ngã, thần tình trên mặt thư giãn, trở nên không còn chút biểu tinh. Trong lòng hắn chỉ còn những ngôi sao tràn đầy lấp lánh trên bầu trời đêm đen kịt. Phảng phất như đang chỉ dẫn chính mình tìm kiếm bí mật ẩn giấu trên biển tinh không vô tận của vũ trụ.
 
Trong tư duy yên lặng không mình, tinh đồ trung phương được hắn nhớ kỹ bắt đầu lật ra dần dần. Trong biển tinh không, mỗi đêm đều có những chòm sao cố định trên trời cao, cũng có những ngôi sao không ngừng biến ảo sai lệch vị trí ban đầu. Chỉ trong thoáng chốc tinh đồ xuất hiện, cả người hắn giống như tiến nhấp vào một cảnh giới kỳ diệu, phảng phất thiên địa không còn lại vật gì, trong lòng cũng vô vật, chỉ còn lại chính mình và nhật nguyệt tinh thần.
 
Mà chính hắn lại đang du lịch trong biển tinh không mênh mông kia.
 
Quỹ tích biến hóa của những ngôi sao trong một đêm lại dần dần rõ ràng sáng tỏ lên trong đầu. Đại não hắn nhanh chóng tính toán mỗi một biến hóa của tinh đồ trung phương. Sự biến hóa phức tạp của những ngôi sao, đã để hắn tiến nhấp vào trạng thái vong ngã. Hắn vứt bỏ toàn bộ tạp niệm, chú tâm cảm nhận động tĩnh biến hóa của từng ngôi sao.
 
Trong đầu hắn một mảnh tĩnh mịch, khi tinh đồ trong đêm trọng điệp cùng một chỗ, quỹ tích biến hóa của những ngôi sao dần dần xuất hiện thật mạch lạc dễ dàng. Những ngôi sao luôn cố định trong tinh không, ở trong óc biến ảo thành cốt cách huyết nhục và kinh mạch, những ngôi sao di động biến hóa dần dần hình thành quỹ tích chân nguyên vận hành...
 
Có phương hướng đi theo, liền giống như kéo tơ thành kén, tất cả vấn đề đều muốn giải quyết dễ dàng. Trong đại não Dược Thiên Sầu tính toán tốc độ càng ngày càng thông thuận, cũng càng lúc càng nhanh. Mạch lạc của tinh đồ mở rộng từng chút, càng ngày càng rõ ràng, dần dần đang hoàn thiện...
 
Khi hắn đã hoàn toàn thông hiểu được đạo lý, quỹ tích vận hành của những ngôi sao toàn bộ liên tiếp lại cùng nhau, giống như dùng bút vẽ ra liên tiếp những chòm sao giống nhau, những ngôi sao khác trở nên càng thêm lóng lánh.
 
Tựa hồ họ đã hoàn thành sứ mệnh mang theo vẻ mỉm cười cảm tạ, sau đó ẩn lui vào trong bầu trời đêm đầy sao. Trong vũ trụ chỉ còn lại quỹ tích vận hành đã được tổng kết lưu chuyển.
 
Dược Thiên Sầu ở bên trong lòng đất giống như đại địa chi mẫu, khoanh chân ngồi yên như từ vĩnh hằng, tư duy toàn thân dung nhấp vào vũ trụ trời cao, không buồn không vui. Chân nguyên trong cơ thể đã bắt đầu mô phỏng theo quỹ tích vận công hoàn thiện mà vận hành...
 
Ngay trong nháy mắt vừa vừa vận một vòng chu thiên, lỗ chân lông cả người toàn bộ mở rạ, trong động đất đen kịt đưa tay không thấy được năm ngón mới có thể phát hiện, toàn thân hắn phóng xuất ra quang mang màu vàng đất, trong tích tắc vừa xuất hiện, liền bắn về khắp tường đất khắp bốn phía biến mất...
 
Cũng ngay trong nháy mắt, đại địa tựa hồ giống như bị triệu hoán, trong lòng đất tĩnh mịch dần dần xuất hiện sinh khí, bạc mông mông như sương...Đây là những tiểu tinh linh màu vàng đất mà mắt thường khó nhìn thấy được đang tụ tập thành đám sương, phiêu miều mà không thể đo lường đang xướng lên hoan ca nhảy nhót!
 
Các tiểu tinh linh hàng tỉ năm chưa từng hiện thân a! Chúng ta ngủ say trong vòng tay ôm ấp của đại địa chi mẫu, nếu không phải được biển vũ trụ triệu hoán, chúng ta vẫn trước sau như một ngủ say cùng đại địa mẫu thân vĩnh tồn. Vạn vật trên đại địa chính được chúng ta gánh vác, mới có thể sinh sôi nảy nở không thôi, dù cho thiên địa đổ nát, tinh cầu không còn tồn tại, chúng ta cũng có thể hóa thành bụi bậm thật nhỏ thật nhỏ, quay trở về trong biển vũ trụ, bất sinh bất diệt, chỉ cần địa phương nào có chúng ta tồn tại, sẽ có một thiên thể mới sinh ra vào một ngày nào đó... Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Chúng ta đại biểu cho sự vĩnh hằng!
 
Đám sương mông mông được triệu hồi ra từ trong lòng đất ngày càng đậm đặc nồng hậu, nhưng thủy chung vẫn bồi hồi quanh thân Dược Thiên Sầu không chịu đến gần, tựa hồ đối với kẻ quái vật như Dược Thiên Sầu vẫn còn tồn tại sự nghi hoặc, lẽ nào thật là hắn đại biểu vũ trụ đến triệu hoán chúng ta sao? Bọn họ vồ cùng hoài nghi!
 
Khi một đám sương thử thăm dò tới gần Dược Thiên Sầu, cấp tốc bị hút vào trong cơ thể Dược Thiên Sầu mà không gặp bất luận điều gì dị thường, bởi vậy liền chứng minh cho những tiểu tinh linh khác nhìn xem, xác thực là Dược Thiên Sầu đang triệu hoán bọn họ, Dược Thiên Sầu giống như đại địa chi mẫu, hoàn toàn có thể cùng họ gắn bó trường tồn.
 
Khi không còn sự nghi ngờ tồn tại, những đám sương trong lòng đất cũng điên cuồng tràn về phía Dược Thiên Sầu, chui vào từng lỗ chân lông ồ ạt. Tim kiếm sự quy túc sau khi tỉnh lại, một ngày tuyển định, người trước đi trước, người sau tiến lên, cuộc đời này đã dứt khoát, cả đời làm bạn!
 
Khi một cỗ hoàng lưu cuồn cuộn bắt đầu xuất hiện trong kinh mạch cơ thể, trên mặt Dược Thiên Sầu lộ ra vẻ cười thông hiểu, hắn biết mình đã thành công, Thổ quyết trong ngũ hành pháp quyết đã tu luyện thành công, xác nhận mình lĩnh ngộ Thổ quyết không sai lầm, Dược Thiên Sầu càng nhanh hơn tốc độ vận chuyển pháp quyết, cố gắng đạt tới khả năng thật thành thạo.
 
Tốc độ vận hành càng lúc càng nhanh, cũng càng ngày càng thành thạo, hoàng lưu bàng bạc rốt cục hợp lại trong kinh mạch như dòng sông, hướng về đan điền trong cơ thể Dược Thiên Sầu tụ tập.
 
Ngay trong nháy mắt cỗ hoàng lưu xông vào đan điền, thân thể tiểu nam hài luôn được bao phủ trong sương trắng chân nguyên đột nhiên trán phóng ra kim mang chói mắt, chợt lóe rồi mất. Tiểu nam hài đột nhiên mở đôi mắt trắng đen phân mình linh khí mười phần, lộ ra vẻ mặt vui mừng, ba viên tinh thể đỏ, đen, trắng đang quay chung quanh thân thể hắn cũng đột nhiên nhanh hơn tốc độ vận hành, đồng dạng cũng có vẻ rất hưng phấn.
 
Hoàng lưa dần dần đầy rẫy toàn bộ đan điền, tiểu nam hài đột nhiên mở rộng miệng, miệng mũi cùng sử dụng, đem hoàng vụ từng ngụm từng ngụm hút vào trong bụng. Chỉ thấy hắn liên tục hấp, một mực hấp, thẳng đến khi vùng bụng nhỏ đã hơi phồng lên, mới ợ lên một tiếng no nê, thở ra vài đám khói vàng.
 
Đình chỉ hấp thu hoàng vụ, sau đó tiểu nam hài chậm rãi nhắm hai mắt lại. Tựa hồ như đang muốn tiêu hóa hoàng vụ vừa hấp thu, hoàng vụ thấy không còn ai tiếp tục tiếp thu bọn họ, lập tức đều tự tìm chỗ ở, bắt đầu từ đan điền, thẩm thấu qua toàn thân tứ chi bách hài của Dược Thiên Sầu, tự tìm kiếm ngôi nhà mới của mình.
 
Thẳng đến khi thổ nguyên tố đầy rẫy trong từng tế bào, Dược Thiên Sầu mới dừng lại việc vận hành Thổ quyết.
 
Hắn chậm rãi mở hai mắt thở một hơi, hưng phấn nắm tay huy vũ, sau đó tựa hồ vừa nghĩ tới điều gì, ngần người, lập tức nhắm hai mắt bắt đầu điều tra động tĩnh trong đan điền.
 
Dựa theo kinh nghiệm tu hành ba bí quyết khác, sau khi luyện thành Thổ quyết, ngay sau đó sẽ là đột phá tu vi.
 
Vùng bụng phồng lên của tiểu nam hài đang chậm rãi thu nhỏ lại. Đợi khi khôi phục lại bằng phẳng như lúc ban đầu, tiểu nam hài bỗng nhiên mở mắt, há mồm "phốc" một tiếng phun ra một viên tinh châu màu vàng. Chỉ thấy viên tinh châu giống như sinh vật còn sống, đang vui vẻ bay loạn khắp nơi trong đan điền, tiểu nam hài cười hì hì nhìn, đột nhiên bàn tay nhỏ bé quay hướng tinh châu màu vàng khẽ vẫy vẫy tay, tinh châu màu vàng liền rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.
 
Tiểu nam hài cầm viên tinh châu lại nhìn ba viên tinh châu khác đang tự vận hành. Cũng không biết hắn há mồm nói gì, ba viên tinh châu lập tức dừng lại, tiểu nam hài đem tinh châu màu vàng xếp vào giữa ba viên kia, bốn viên châu xếp hàng thật đều, theo tiếng cười khúc khích của hắn, bốn viên tinh châu màu đỏ, đen, trắng, vàng bắt đầu nhanh chóng xoay quanh vận chuyển."
 
Hai mắt tiểu nam hài chậm rãi nhắm lại, đột nhiên lồng ngực hít sâu một ngụm chân nguyên trong đan điền, bốn viên tinh châu càng nhanh hơn tốc độ xoay quanh, đem chân nguyên trong đan điền lần thứ hai quấy thành long quyển phong.
 
Hấp lực sản sinh thật cường đại, giống như phong nhãn, bắt đầu đem chân nguyên trong cơ thể Dược Thiên Sầu toàn bộ rút về trong đan điền, loại tư vị chân nguyên nghịch lưu làm Dược Thiên Sầu đau đến ứa ra mồ hôi lạnh đầy trán.
 
Thế nhưng hắn lại đau nhức trong sự vui sướng. Hắn biết điều này ý nghĩa là gì, hắn không phải lần đầu tiên tu luyện ngũ hành pháp quyết, hắn biết hiện tại cần thiết nhất chính là gì, cần chính là linh khí.
 
Đại lượng linh khí.
 
Hôm nay Dược Thiên Sầu không hề thiếu linh thạch, hắn luống cuống tay chân lấy ra hai viên thần phẩm linh thạch lóe sáng hắc quang, gương mặt dữ tợn "nha" một tiếng, hai tay nắm chặt thần phẩm linh thạch điên cuồng hấp thu linh khí bàng bạc ẩn chứa bên trong. Đây cũng là chuyện không còn biện pháp, nguyên anh bên trong đan điền đang hấp thu chân nguyên của hắn, hắn chỉ đành hấp thu linh khí trong linh thạch để bổ sung cho kinh mạch, nếu không sẽ bị đau nhức đến chết...
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.