"Âm Bách Khang con cháu đông đúc, ngươi nghĩ hắn sẽ xuất ra hai ức thượng phẩm linh thạch để trao đổi ư?" Ngôn Kỵ lắc đầu nói: "Người bắt cóc kia chào giá quá cao, công phu sư tử ngoạn ah!"
"Ai kêu Thiên Hạ thương hội của Âm Bách Khang có nhiều tiền như vậy, không hướng hắn ngoạm thì hướng ai ngoạn đây?" Thư Tâm che miệng cười nói: "Đây không phải là vấn đề cháu hắn có đáng giá tiền hay không? Mấu chốt là đám con cháu đều nhìn vào hắn, Âm Bách Khang không xuất không được."
Lúc này đám người mới nhớ tới, Âm Bách Khang này ở trong tu chân giới nổi tiếng là lão ngựa giống, không khỏi nở nụ cười. Bỗng nhiên Bồ Thái Đông khoát tay nói: "Ta cảm thấy chuyện này không nên làm quá nhỏ. Nếu đã muốn đứng ngoài nhìn xem náo nhiệt, vậy làm cho sự tình này lớn thêm ra một chút. Để cả tu chân giới nhìn xem, lão cáo già Âm Bách Khang rốt cuộc có chịu xuất ra khoản tiền kia hay không. Cứ nghĩ lão cáo già thường hay tính kế với người khác, ta phi thường cảm thấy khó chịu. Phải cho hắn nếm mùi một chút mới được."
"Chuyện này không tốt lắm đâu!" Hoắc Tông mình chần chờ nói: "Đến lúc đó Đại trơng Quốc sẽ trở thành mục tiêu công kích, Âm Bách Khang nhất định sẽ tìm đến ta mà hưng sư vấn tội."
"Chuyện này không thành vấn đề, Âm Bách Khang làm sao dám xác định chuyện này là do ngươi truyền bá ra chứ." Bồ Thái Đông nhìn đám người phất tay: "Đám cướp cho ba ngày thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2232412/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.