Dịch giả : Binhchi
- Phá thủy? nhất lưu hồng mông linh bảo mới sao? - Khương Lan kinh dị nhìn Tần Vũ. - Tiểu Vũ, ngươi đã luyện chế ra một món nhất lưu hồng mông linh bảo lúc nào?
Khương Lan đối với sự tình này thật không rõ ràng lắm.
Tần Vũ tinh ngịch cười nói:
- Lan thúc, người còn nhớ ta lúc trước luyện chế ra nhất lưu hồng mông linh bảo 'Vạn Liễu', đã bế quan tiếp tục luyện chế linh bảo? Nhưng lại đến xin người một ít trân quý vật liệu.
Khương Lan lập tức nhớ lại sự tình lúc trước, quả đúng như thế.
- Đúng là trong đoạn thời gian kia ta luyện chế không ít hồng mông linh bảo, bất quá trong đó cũng chỉ có một nhất lưu hồng mông linh bảo. Là kiện 'Phá Thủy' này, cũng là công kích vũ khí của Lập Nhi. - Tần Vũ mỉm cười nói.
Khương Lan trong lòng không khỏi cảm thán.
Thần giới trân quý vô cùng chính là nhất lưu hồng mông linh bảo, Tần Vũ một người tạo ra vài kiện như chơi?
- Lập Nhi. - Tần Vũ nhìn qua Khương Lập.
Khương Lập gật đầu hiểu biết:
- Biết rõ rồi. Vũ ca, muội không nên đi thần giới làm ảnh hưởng đến huynh.
Tần Vũ cười lắc đầu:
- Không cần quan tâm điều này, ta chỉ muốn nói với muội… chờ ta và Lan thúc thiết kế thông đạo hết thảy thật tốt, vậy muội chuẩn bị cùng ta đến thần giới một chuyến.
- Đến thần giới? - Khương Lập nghi hoặc nhíu mày, - Không phải muốn tạo ra thiên địa dị động làm đám thần vương kia đều chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/821015/chuong-602.html