Thượng Thiên cung nằm trên đỉnh Thanh Hư Sơn, gió lồng lộng thổi, mây phủ quanh năm. Tại ngoại vi của Thượng Thiên cung bố trí tiên giới trận pháp, ngay cả thập nhị kiếp Tán Tiên muốn dung sức mạnh để xâm nhập cũng chỉ là nằm mơ. Đệ tử Thanh Hư quan chỉ khi nào đạt tới tứ kiếp Tán Tiên thì mới có thể tiến vào Thượng Thiên cung điện.
Bên ngoài Thượng Thiên cung, Ảo Nhàn chân bước thong thả, tiến vào trong đại trận, mang theo Càn Hư lão đạo đi vào, Ảo Nhàn tại Thượng Thiên cung địa vị không cao, thường là người ra vào chuyển đạt thông tin cho Thanh Hư quan, đương nhiên quá quen với trận pháp này.
- Ảo Nhàn sư thúc, người có biết sư thúc tổ muốn hỏi con chuyện gì không?
Trong lòng cảm thấy bất an, Càn Hư lão đạo hỏi nhỏ Ảo Nhàn.
Ảo Nhàn mặt tỏa hồng quang:
- Ha ha, Càn Hư, lúc đầu đúng là không nên cho ngươi biết, bất quá một lát nữa thì ngươi cũng biết thôi, ta cũng tốt bụng nói cho ngươi nghe.
Từ lúc Ảo Nhàn biết được chủ nhân tiên phủ chính là Nghịch Ương Tiên Đế, trở nên kích động không thôi.
Tại cảnh giới của Ảo Nhàn, những chuyện có thể kích động như vậy quả thật là không nhiều.
Càn Hư lão đạo nhãn tình sáng rực.
- Càn Hư, ngươi đã lập được đại công, ngươi cũng xứng đáng được biết........ từ xưa lắm rồi, không cần biết là Thanh Hư quan, hay Lam Ương môn, Tử Dương môn, ngay cả các môn phái xa xưa nhất, thảy điều nhận một mệnh lệnh từ tiên giới.
Ảo Nhàn hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820622/chuong-209.html