Nơi quân đội trú ngụ là một dải bình nguyên, đương nhiên chỗ trú ngụ cũng chỉ là lều trại mà thôi. Tần Đức, Phong Ngọc Tử, Từ Nguyên ba người đang nhàn nhã dạo chơi khắp đại giang nam bắc. Lần này cũng là bỗng hứng chí, tiện thể ghé qua thăm nơi tiền tuyến một phen.
- Từ Nguyên, hiện tại đại quân của chúng ta đã đồn trú hơn nữa tháng rồi mà không có cách nào công hạ Thiết Húc thành. Ngươi hãy nói xem, có phương pháp nào khả dĩ phá được thành này?
Tần Đức chỉ về phía tòa thành trì phía đằng xa tùy ý hỏi.
Tần Đức chỉ tùy tiện hỏi, chứ việc công thành quan hệ với ông không lớn.
Từ Nguyên vuốt râu trầm tư suy nghĩ, cười nói:
- Thái thượng hoàng, muốn công hạ Thiết Húc thành....... nhìn Vương Tùng tướng quân đã một thời gian dài mà vô pháp phá thành, thiết nghĩ, hiện tại ngoài việc tăng cường công kích ngoài thành, còn phải làm sao dụ được địch xuất thành. Tất nhiên phải nắm vững tính tình chủ tướng của địch.
- Bất quá nói không không chừng có những mưu lược khác, cần phải căn cứ tin tức tình báo mới được. Thần không biết những tin tức tình báo về Thiết Húc thành, thành thử không thể đề ra phán đoán thích đáng được.
Phong Ngọc Tử đột nhiên nói:
- Tần huynh, dường như Lan thúc tiền bối nói là tiểu Vũ sẽ trở về trong nay mai.
- Đúng vậy, sẽ trở về trong nay mai.
Tần Đức gật đầu, quay người thở dài một tiếng.
- Tiên phủ, là phủ đệ của tiên nhân, sao lại khả năng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/820621/chuong-208.html