Thời Thanh Thu đột nhiên nháo như vậy, Ôn Khinh Hàn thật không có cách nào, nhưng trong lòng cô thực sự thích dáng vẻ của nàng như vậy.
Xuống tầng một, nhìn thấy nam thanh nữ tú tầng một bỗng nhiên bận rộn thu dọn giấy tờ, ho khan liên tiếp.
Thời Thanh Thu hai tay chắp sau lưng cười với Ôn Khinh Hàn, Ôn Khinh Hàn liếc mắt nhìn tầng một, lãnh đạm nói: "Tan việc, thấy cổ họng không thoải mái thì về nhà uống chút thuốc."
Thanh âm của cô vốn trong trẻo lạnh lùng phảng phất hòa quyện với cái mát mẻ mùa thu, khiến mọi người run lên, nghĩ đến vấn đề công thụ Thời Thanh Thu vừa nói, hầu như mọi người đều nín cười.
Mọi người dọn dẹp mặt bàn rồi rời đi, Ôn Khinh Hàn về văn phòng mặc áo vest, xách cặp đi ra, đóng cửa nắm tay Thời Thanh Thu, vừa đi vừa hỏi: "Em làm chuyện xấu gì vậy?"
Thời Thanh Thu một tay ôm lấy cánh tay của cô, vô tội nói: "Em nào có làm chuyện xấu? Em chỉ lên đưa cà phê cho chị thôi a, vừa vặn muốn nhìn chị lúc tiếp khách hàng trông như thế nào."
Hai người đi xuống lầu, Ôn Khinh Hàn nhíu mày nhìn cô, bắt gặp vẻ mặt vô tội của nàng, vừa rồi còn nghĩ đến trạng thái của những người ở tầng một.
Trong lòng lại thở dài, quên đi, vui vẻ là được rồi.
Sau khi đi xuống lầu, Ôn Khinh Hàn kiểm tra phòng giải khát, Thời Thanh Thu cũng đi một vòng để kiểm tra xem có cần chỉnh sửa gì không, nhân tiện hỏi: "Sao hôm nay chỉ có một mình Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419680/chuong-106.html