Khi chuông báo thức lại vang lên, Thời Thanh Thu cuối cùng cũng chậm rãi tỉnh dậy, đưa tay lấy điện thoại ấn tắt rồi lùi về trong chăn.
Bên người trống rỗng, chỉ còn lại nhiệt độ mà cả đêm Ôn Khinh Hàn ôm ấp lấy nàng.
Chủ nhân của nhiệt độ đó lúc này đang đứng trước cửa sổ, vươn tay vén mái tóc dài vướng vào áo sơ mi, sau đó cúi đầu cài cúc tay áo.
Ôn Khinh Hàn xoay người, vẻ mặt bình tĩnh cơ trí, ánh mắt lạnh như kiếm.
Thời Thanh Thu giương lên khóe môi, nhớ tới chuyện đêm qua, tai nàng liền nóng lên. Tay nàng ở trên giường bất giác trượt xuống từ xương quai xanh xuống bụng dưới, ngón tay đi qua chỗ nào đều bị môi Ôn Khinh Hàn hôn lên.
Ôn Khinh Hàn kiên nhẫn phóng hỏa trên người nàng, mức độ chuyên chú không kém gì nhiệt tình trong công việc, để nàng bội phục hiếm khi lộ ra nhiệt tình, hết lần này tới lần khác đáp lại.
Thấy nàng đã tỉnh, Ôn Khinh Hàn tiến đến cúi người xuống, nàng vươn tay ôm cổ Ôn Khinh Hàn, chăn bông trượt xuống ngực, lộ ra vết đỏ xen kẽ giữa cũ và mới.
“Ôn Bảo Bảo, chị đi làm sao? Chín giờ em muốn đến công ty.” Thanh âm nhẹ nhàng của nàng vang lên bên tai Ôn Khinh Hàn, mang theo vẻ ỷ lại nồng đậm.
“Ừm, vậy tôi đi chuẩn bị bữa sáng, em ngủ một giấc đi.” Ôn Khinh Hàn cong môi, vươn tay vào trong chăn ôm lấy nàng.
Thời Thanh Thu cũng không buông ra, thân mật ở bên tai cô khẽ cười, "Đêm nay chúng ta ra ngoài ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419679/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.