Ôn Khinh Hàn tỉnh dậy vì tiếng xì xào bên tai, thi thoảng cọ xát sau lưng.
Không biết từ lúc nào trong giấc ngủ, cô trở mình quay lưng về phía Thời Thanh Thu. Lúc này Thời Thanh Thu từ phía sau dán chặt vào thân thể cô, một tay dựng điện thoại trên thân thể cô, ngón cái nhấn vào màn hình, thỉnh thoảng nghe thấy thanh âm bên tai.
"Thời tiết càng ngày càng lạnh, xem ra không thích hợp..."
Đột nhiên lại tới một câu, Ôn Khinh Hàn híp híp mắt, hơi liếc nhìn màn hình điện thoại để ở bên cạnh trước mặt, phía trên là lịch, sau đó Thời Thanh Thu chuyển sang giao diện.
"Vậy thì sớm nhất sẽ tới mùa xuân..."
Thời Thanh Thu khẽ ai thán, suy nghĩ của Ôn Khinh Hàn nhanh chóng thoát khỏi cơn buồn ngủ, tỉnh táo lại, cô lập tức hiểu được Thời Thanh Thu đang ai thán cái gì.
Cô động thân thể, lại thêm mấy lần tiếp xúc với thân thể Thời Thanh Thu, cảm giác trần trụi tập kích não cô, cảm giác mãnh liệt đêm qua giống như thủy triều không cách nào kháng cự nhanh chóng được cô nhớ lại.
Cô nhàn nhạt thở dài, chống đỡ thân thể đau nhức trở mình, Thời Thanh Thu đặt điện thoại xuống ôm eo cô, quan tâm hỏi: "Khinh Hàn, âm thanh lớn quá làm chị tỉnh giấc sao?"
"Không có." Cô lại nhắm mắt, thanh âm trầm thấp yếu ớt, nghe vào tai lại thêm mấy phần lười biếng "Vừa rồi em xem cái gì vậy? Tôi nghe thấy em nói chuyện."
Thời Thanh Thu sờ vào lông mày của Ôn Khinh Hàn, trượt ngón tay xuống từng tất, rơi lên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419675/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.