Lúc tan sở, mưa bên ngoài vẫn còn rơi tí tách, nhưng nhỏ hơn một chút so với buổi sáng.
Ôn Khinh Hàn lái xe về nhà, nửa đường không có dừng lại. Cô mở cửa, thay dép, đặt áo khoác lên sô pha, nhẹ bước vào bếp, hướng có tiếng bát đĩa va chạm truyền đến.
Trong phòng bếp mở ra máy hút khói, Thời Thanh Thu đang xào rau, mùi thơm dần dần tràn ngập trong không khí. Loại cảnh tượng này rất bình thường, ít nhất trong khoảng thời gian này đến nay Ôn Khinh Hàn cũng đã từng nhìn thấy nhiều lần, nhưng cô vẫn luôn không cảm thấy chán, mỗi lần đều nảy sinh cảm giác thân thuộc mãnh liệt trong lòng.
Người này là nấu cơm cho cô, người này là vợ của cô, người này là người ở trong lòng cô rất nhiều năm.
Cô bước tới, nhẹ nhàng ôm Thời Thanh Thu từ phía sau, Thời Thanh Thu có chút sửng sốt, sau đó thả lỏng người, một thanh âm trong trẻo vang lên bên tai nàng: "Ôn thái thái, vất vả rồi".
Thời Thanh Thu hít một hơi thật sâu, vỗ vỗ tay cô nói: "Chị làm em sợ muốn chết, em còn tưởng là ai, đi vào liền không lên tiếng a."
Ôn Khinh Hàn hô hấp lấy hương vị của Thời Thanh Thu, thanh âm của cô càng giống như ngâm trong rượu đỏ, càng toát ra vẻ dịu dàng độc nhất: "Em cho rằng còn có ai? Hơn nữa, lên tiếng thì làm sao có thể đánh lén em?"
Thời Thanh Thu không có thời gian phản ứng lại cô, liền xào đậu hũ nấm đông cô trong nồi thêm mấy lần, sau đó đổ nước đã chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tham-phung-thoi/1419674/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.