Trợn mắt nhìn sang Phương Minh Nguy vẻ mặt thành thật, Phi Minh Đốn cảm thấy cực kỳ không rõ ràng, mình đường đường là một Thân vương điện hạ, đến tột cùng có điểm nào giống như tiểu nhân lừa đảo.
“Phương đại sư, nói một câu không dể nghe, quý quốc tuy đã có thực lực quốc gia nền văn minh cấp sáu, nhưng mà trong mắt ta, tất cả những cái này cũng không là gì. Chỉ cần ta nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất ra tài phú tương đương với toàn bộ gia sản của quý quốc”.
“Thật không?” Phương Minh Nguy kinh ngạc hỏi.
“Đúng” Phỉ Minh Đốn không chút do dự nói, trong mắt của hắn tràn đầy tự tin nồng đậm.
Phương Minh Nguy cau mày hỏi: “Người giàu có đã như vậy, vì sao còn muốn đánh chủ ý tới Nữu Man? Đây chẳng phải là quá tham tiền sao”.
Phỉ Minh Đốn nhướng mày, cái này là tính nói gì đây. Mấy trăm năm qua, đây là lần đầu tiên có người dám ở trước mặt mình càn quấy.
Bốn Phỉ Tạp mở ra hai mắt khép hờ, trong mắt có ý cười nói: “Phương đại sư, người cứ hay nói đùa”.
Phì Minh Đốn lập tức tinh ngộ, trên mặt một lần nữa khôi phục nụ cười ôn hòa.
Phương Minh Nguy cười hắc hắc nói: “Ta chỉ là không rõ, với thân phận địa vị của Thân vương điện hạ, chẳng lẻ còn có chuyện gì cần ta hỗ trợ sao?”
Bốn Phi Tạp cùng Phi Minh Đốn trong mắt đồng thời sáng ngời, Phỉ Minh Đốn liền nói: “Đúng, chúng ta lần này tiến đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968504/quyen-6-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.