Mặt trời mọc lên cao, đem nhiệt lượng bản thân chiếu rọi xuống mặt đất. Đá cuội trải đầy mặt đường, có vẻ giống như mấy phòng tắm xông hơi. Có lẽ trải qua bao nhiêu phong sương, cho nên trên từng cục đá hiện ra nhiều vết nứt.
Hoàng đế bệ hạ của Nữu Mạn đế quốc chậm rãi thả bước trên con đường này, mà phía sau ông ta là một người đàn ông khuôn mặt âm trầm, là Nghiêm tiên sinh mà sau khi gặp mặt Vương Tự Cường xong, vội vàng trở về Nữu Mạn.
Tiếng bước chân từ xa truyền đến. Lâm Đức Bưu bước nhanh đến trước mặt hai người, khom lưng nói: “Bệ hạ, Trần Húc Đào trên Ngải Mạc Nhĩ tinh cầu có điện báo”
Với năng lực thể thuật cấp mười lăm của Lâm Đức Bưu, đi đường đương nhiên là có thể nhẹ như không có gì. không gây ra một tiếng động, nhưng mà đối mặt với Lâm Nghi Thiên, hắn lại có ý bước nặng chân, không muốn khiêu khích sự hiểu lầm của cấm vệ quân.
“Trần Húc Đào” Lâm Nghi Thiên trầm ngâm: “Là về chuyện của Phương khanh sao?”
“Đúng vậy”
“ừ, Phương khanh ở tại Ngải Mạc Nhĩ tốt không?”
“Mọi chuyện đều tốt, Trần Húc Đào tướng quân đã cung cấp và đám bảo hậu cần tốt nhất cho hắn, tuyệt đối không có buồn phiền gì”
“Vậy thì tốt” Lâm Nghi Thiên quay đầu cười: “Nghiêm tiên sinh lần này ngươi tiếp xúc với Phương bá tước một thời gian ngắn, cảm thấy thế nào?”
“Người tốt, có thể tin tưởng” Nghiêm tiên sinh gật đầu nói.
Bọn người Lâm Nghi Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-vong-linh-de-quoc/1968409/quyen-5-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.